Chương 79

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 79

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Minh San ở bên cạnh vội vàng từ chối “Con không muốn đi.”
Cô an nhàn nhiều ngày như vậy, hiện giờ chỉ muốn cách xa cha.
“Đua thuyền rồng năm nay rất lớn, rất thú vị.” Thích Kỳ Niên dụ dỗ cô.
Minh San không dao động.
Nhưng thật ra Lâm Thị ở bên cạnh nhìn Minh San với hàm ý sâu xa, cười nói với Thích Kỳ Niên
“Đại soái dẫn con bé đi đi, nếu gặp được công tử tuổi xấp xỉ, cũng giúp con bé xem mắt xem. Minh San đã mười lăm, cũng nên bàn chuyện cưới hỏi.
Cô ấy nói chuyện, nói đến sắc mặt hai cha con đều thay đổi, nhưng nhanh chóng điều chỉnh lại.
Minh San không muốn ra cửa, nhưng có Lâm Thị ở bên cạnh khuyên bảo, cô không muốn khiến mẹ thất vọng, chỉ có thể đồng ý.
Về phòng trang điểm một lát, Minh San dẫn theo Tiểu Thanh hưng phấn, cùng nhau lên xe chuyên dụng của lớn soái.
Thích Kỳ Niên lên xe trước, ngồi ở hàng sau, Minh San do dự một lát chỉ có thể ngồi ghế sau, Tiểu Thanh thì vô cùng vui sướng ngồi ghế phụ.
Mới ngồi xuống cằm của Minh San bị cha nắm lấy, hắn nắm lấy cằm cô, đánh giá gương mặt cô ở khoảng cách gần, phát hiện cô không chỉ không ốm, còn mượt mà hơn chút, không nhịn được gật đầu hài lòng.
“Dưỡng bệnh không tệ, đợi lát nữa đi ra ngoài muốn mua gì cứ mở miệng, giữa trưa đi xem đua thuyền rồng, buổi tối dẫn con đi tham gia tiệc rượu, trông thấy việc đời.”
“Cha, không thể chỉ xem đua thuyền rồng sao?” Minh San hỏi.
Thích Kỳ Niên nói “Không thể.”

Khi đám bọn họ đi tới đài quan sát cao nhất ở bờ sông, đua thuyền rồng đã đua mấy vòng.
Trên khán đài đầy đám quan to quần áo hoa lệ, thấy lớn soái có mặt thì vội vàng tiến lên nghênh đón.
Ở hai tỉnh Tây Nam này, Thích lớn soái có quyền lợi lớn nhất, tục xưng là “thổ hoàng đế”, tất cả mọi người phải kính hắn.
Từ vừa rồi xuống xe, tay Minh San đã bị cha nắm lấy để trên khuỷu tay hắn, bị hắn dẫn đi tới đám người.
Dọc theo đường đi tiếp nhận vô số ánh mắt đánh giá, chuyện này khiến Minh San vẫn luôn ru rú trong nhà cảm thấy không được tự nhiên.
Cùng với hôm nay mặc sườn xám mới, dường như cũng trở nên khẩn trương hơn.
Nhìn ra được khẩn trương của cô, Thích Kỳ Niên vỗ mu bàn tay của cô, nhỏ giọng nói
“Đừng sợ, nơi này cha con lớn nhất, sợ cũng là bọn họ sợ con.”
Minh San có người cho thêm can đảm, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mọi người thấy lớn soái lại dẫn theo gương mặt mới ra cửa, tường là bà nào đó hắn mới nạp.

Bình luận (0)

Để lại bình luận