Chương 793

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 793

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Vậy chị đi trước đây, em có số điện thoại của chị rồi, trở về nhất định phải gọi điện thoại cho chị đấy.”
Danh thiếp mộc mạc ngắn gọn đập vào trong mắt Lâm Chi Nam, cô nhìn thấy cái tên kia, cảm thấy vô cùng giống với phong cách của Phan Ly, không chút nào che giấu lóa mắt.
Lâm Chi Nam cười nhạt một tiếng, danh thiếp bị cô bỏ vào trong túi, cô ngồi lên chiếc taxi đỗ ở trước mặt, xe nghênh ngang rời đi.
Điểm đến là sân bay quốc tế Đế Đô.
Từ lúc Tần Lâm gọi cú điện thoại nhờ giúp đỡ kia đã được hai ngày, phần mềm ghi âm trên di động lại không truyền đến tin tức gì, bước tiếp theo trong kế hoạch hành động của bà ta, Lâm Chi Nam không cách nào biết được.
Duy chỉ biết hai ngày nay, Tần Lâm chưa trở về biệt thự, đủ loại bất an và phỏng đoán hỗn loạn cùng một chỗ, mỗi một giờ trôi qua, Lâm Chi Nam bị giày vò đến tột đỉnh, về huyện Trường Thủy càng là việc cấp bách.
Bây giờ không phải mùa du lịch, xung quanh sân bay rất vắng.
Người khác đều là túi lớn túi nhỏ, người nhà chen chúc đưa tiễn, chỉ mình cô xách theo balo nhỏ, ngay cả gửi vận chuyển cũng không cần.
Hôm nay lớn sảnh sân bay rộng rãi thoáng đãng, nền nhà cẩm thạch màu ngà sữa phản chiếu bước chân vội vàng của hành khách, đi tới đi lui, bóng người trùng điệp.
Lâm Chi Nam ngồi ở trong phòng chờ máy bay to như thế, thỉnh thoảng bên tai nghe thấy thông báo của chuyến bay khác, đối diện là người nhà ba người ngồi trên ghế, con gái ngồi trên đùi cha, mẹ ngồi bên cạnh cầm cẩm nang du lịch, đang cười kể về nơi mà bọn họ chuẩn bị đi du lịch.
Cô lẳng lặng nhìn, vừa ra khỏi công ty, lúc này tâm trạng vắng vẻ đạt đến cực đoan.
Dường như có một cục đá tõm một tiếng rơi xuống biển sâu, tiếng vang nhỏ vụn bị huyên náo che giấu, từ trước đến giờ không ai chú ý.
Nhưng Lâm Chi Nam lại nghe thấy được, vô cùng giống khúc nhạc dạo nghẹn ngào.
Điểm đến vé máy bay trong tay là Chiết Đông, là phần mộ mai táng quá khứ của cô.
Từ ngày chạy trốn lên tàu hỏa, Lâm Chi Nam đã từng thề vĩnh viễn không bao giờ bước chân vào thành thị này nữa.
Thế nhưng hôm nay đi đến sân bay, người người đều có ai đó đi theo kết bạn, đi về phía tương lai, chỉ có cô lại đi trở về.
Lâm Chi Nam đột nhiên cảm giác được ánh nắng hôm nay thật nóng, làm cho mắt có chút chua xót.
Trong điện thoại đột nhiên nhảy ra mấy tin nhắn, là Ôn Thời Khải gửi tới, hỏi cô đã xin nghỉ việc xong chưa.
Ngón tay Lâm Chi Nam gõ lên điện thoại, có hơi do dự.

Bình luận (0)

Để lại bình luận