Chương 8

Edit :Hannah
Bạch Diệp quả thực vô lực phun tào, tiểu vương gia thế nhưng có thể ở trên đường cái bị người đùa giỡn, thật là, tác giả vì thiết trí cốt truyện mạnh mẽ “Anh hùng cứu mỹ nhân”, này cũng quá BUG đi.
Thấy tiểu tử này còn dám thất thần, Bạch phụ hận không thể đem đứa nhỏ này nhét vào trong bụng nương cậu sinh một lần nữa“Nghịch tử! Ngươi nghe được không!”
“Nghe được nghe được!”Cha cậu như cái loa thành tinh , giọng như thế nào lại tỏ như vậy, cậu lỗ tai đều phải điếc.
Bạch phụ thấy cậu cái dạng này, cũng lười nói đến cậu, phẫn hận phất tay áo rời đi, tuy chỉ là thị lang, hắn lượng công việc kỳ thật cũng rất nhiều, có thể rút ra thời gian tới giáo huấn nhi tử đã không tồi, nhi tử không chịu nghe, ân, về sau chuyện giáo dục nhi tử , vẫn là giao cho nương cậu đi, ân! Ý kiến hay!
Bạch Diệp tránh được một kiếp, thở phào nhẹ nhõm, cũng không hoảng hốt không vội, một thân nhẹ nhàng “Tiểu đồng, mang chút mứt quả hạch tới trong phòng thiếu gia ta, bổn thiếu gia muốn đọc sách ” Xuyên qua đến cổ lớn, không mạng không điện, chỉ có thể dựa đọc thoại bản, .
Đảo mắt lại là mấy ngày, đã nhiều ngày cậu không quá muốn đi ứng phó nam chủ cùng nam xứng, cậu căn bản không biết ứng phó thế nào với nhiệm vụ cuối cùng, thôi cứ kệ đi ~
Tắm xong, Bạch Diệp vô tâm không phổi liền đi ngủ.
“Ân……” Bạch Diệp ngủ thật sự là không sâu, luôn cảm giác ngực ngứa, muối duỗi tay đuổi đi lại sờ đến một đồ vật lông xù xù , nháy mắt đem cậu sợ tới mức giật mình liền mở mắt bừng tỉnh.
“Ngô…… Ai?” đôi mắt cậu bị người che lại! Trời ạ , gặp quỷ sao! “Ngươi là người hay quỷ! Ta và ngươi không oán không thù, ngươi vì cái gì muốn tới tìm ta!” Bạch Diệp trong thanh âm đều mang theo khóc nức nở.
Ghé vào ngực cậu liếʍ ɭáρ nam nhân bị phản ứng đáng yêu này nhịn không được cười lên tiếng “Đừng sợ, ta không phải quỷ, ta chỉ là một kẻ ái mộ nho nhỏ của ngươi, không có ý tưởng gì khác, chỉ muốn âu yếm thôi”
Bạch Diệp vô ngữ cứng họng, không cần a, này lại là dã nam nhân nào , Tu La tràng có hai người đã đủ rồi, không cần lại đến!! Hệ thống! Hệ thống! Cứu mạng a!
【 thỉnh ký chủ yên tâm, trừ bỏ hệ thống tuyên bố nhiệm vụ liên quan, những người khác không thể hưởng thụ đến hệ thống tiểu huyệt cực phẩm 】
Ân?? Chẳng lẽ……
【 không sai, ký chủ, đây là vai chính thụ 】
Vai chính thụ? Anh ta đây là ngàn dặm tới ăn hoa cúc sao?
Nghĩ như thế , Bạch Diệp điên cuồng giãy giụa lên “Không cần, ngươi tránh ra, đừng chạm vào ta!”
Thu Ngăn ánh mắt biến đổi, điểm huyệt đạo người dưới thân , Bạch Diệp nháy mắt liền nằm im “Không cần ta chạm vào ngươi? Vậy ngươi muốn ai? Phương đông ? Vẫn là Ninh Gian!”
Thu Ngăn kéo quần áo tiểu Bạch , làm cậu tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hiện ra ở dưới thân anh, ánh mắt tối sầm lại, hạ thân cương phát đau.
Trời biết anh tra được người chính mình thầm muốn khi đã bị người nhúng chàm , có bao nhiêu phẫn nộ, nhưng anh muốn bước lên vị trí cửu ngũ chí tôn , liền không động đến Ninh Gian cùng Phương Đông , vốn là nhằm vào Ninh Gian thiết cục bị Bạch Diệp phá hủy.
Anh yêu luyến cậu , nhưng anh cũng luyến quyền thế, lừa gạt tiểu Bạch, làm cậu không thể rời bỏ mình, anh mới có thể lợi dụng cậu, kiềm chế Ninh Gian cùng Phương Đông , thậm chí, anh có thể chịu đựng đem cậu dâng lên, hoặc là cùng hai người kia cùn thao cậu……
Nhưng tối nay, anh quên mất quyền thế, quên mất khát vọng trong lòng , chỉ nghĩ hảo hảo mà yêu tiểu Bạch.
Thu Ngăn không có lấy lòng quá bất luận kẻ nào, nhưng anh muốn cho tiểu bảo bối hòa trong lòng ngực anh thoả mãi vui sướиɠ.
Bạch Diệp bị điểm huyệt đạo, hôn mê qua đi, mặc anh tùy ý làm, tiểu thịt ngực bị anh liếʍ ɭáρ ra tới vệt nước, anh mê muội lại lần nữa liếʍ ɭáρ . Tiểu Bạch ngực thịt mum múp, cắn ở trong miệng có loại mềm như bông ngọt , viên đậu đỏ cũng là thập phần ngon miệng, mỗi khi bị anh lớn lưỡi liếʍ ɭáρ , đều sẽ biến to thêm một phân, liếʍ ʍúŧ lên, phá lệ da^ʍ mĩ. Trong lúc ngủ cậu vẫn phát ra rêи ɾỉ ngọt nị ,thân thể động tình phiếm hồng nhạt, được ánh trăng chiếu xuống mê người không thôi, người tập võ nhãn lực bất phàm, Thu Ngăn thậm chí có thể thấy rõ thiếu niên bởi vì bị lạnh mà lông tơ hơi hơi dựng thẳng lên , thoạt nhìn đáng thương lại đáng yêu.
Thu ngăn một bàn tay khảy tiểu đậu đỏ, một bàn tay loát động tiểu côn ŧᏂịŧ, hầu hạ cậu rêи ɾỉ không ngừng, kiều suyễn liên tục, miếng vải đen che lại đôi mắt cũng bị điểm điểm tẩm ướt nước mắt .
“A……” Bạch Diệp bị hầu hạ quá thoải mái, không một hồi liền bắn tϊиɦ ɖϊƈh͙, bắn đầy tay Thu Ngăn , anh khẽ cười một tiếng, đem ngón tay dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ cắm vào nữ huyệt phấn nộn , Thu Ngăn nhẹ tê một hơi, ngón tay bị tầng tầng mị thịt đè ép liếʍ ɭáρ cảm giác thật sự quá mỹ diệu, anh nhịn không được đâm vào rút ra , không một hồi liền càng cắm càng thuận lợi, thế nhưng còn phát ra tiếng nước òm ọp òm ọp , đây là nữ huyệt tự động phân bố dâʍ ɖịƈɦ! Này huyệt thế nhưng tự động phân bố dâʍ ɖịƈɦ! Nhưng tưởng tượng đến huyệt cực phẩm không chỉ có một mình anh hưởng thụ, Thu Ngăn liền nhịn không được ghen ghét, như tướng công bị đeo nón xanh .

Bình luận

Để lại bình luận