Chương 8

Chỉ là trong lòng cảm thấy kỳ lạ, anh rõ ràng nói sẽ ở lại nhà Tần Tử Mạt, tại sao mẹ anh lại vẫn hủy hoại chuyện tốt của anh? … Sáu giờ 45 phút chiều ngày hôm sau, Tần Tử Mạt đứng ở cửa khách sạn quốc tế.

Cô mặc một chiếc áo khoác dài màu lạc đà, trang điểm tinh tế chu đáo, chiếc thắt lưng ngang eo khiến cô càng thêm cao ráo thon thả.

Hai bắp chân thon dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, khiến người ta không biết bên dưới áo khoác cô đang mặc loại quần áo gì.

Ai da, cô vẫn xuất hiện ở đây.

Trên mặt Tần Tử Mạt hiện lên hai đạo đỏ bừng, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ gò má, tránh cho chính mình làm ra quyết định đáng xấu hổ gì. Ừm… thật ra cô đang mặc bộ đồ khá dâm dục bên dưới chiếc áo khoác ngoài. Đúng lúc đó, điện thoại của cô có tin nhắn. [Tô Du: Em đến chưa?] Tần Tử Mạt trả lời. [Tô Du: Tôi ở phòng 101 trên tầng cao nhất của khách sạn.] Phòng 101…?

Tần Tử Mạt nhìn thấy tên phòng hít một hơi thật sâu, sau đó nín thở cầm điện thoại di động đi về phía thang máy. Đứng trong thang máy lộng lẫy, tâm trạng Tần Tử Mạt lúc thăng lúc trầm, nhìn bóng dáng phản chiếu của mình trong thang máy, cảm giác như đang làm tình trước gương, báo hiệu chuyện sắp sửa xảy ra.

Cô là gái điếm được Tô Du gọi… Ai mới là đồ chơi tình thú của ai. Ý nghĩ này vừa mới nảy ra trong đầu, vùng kín giữa hai chân của Tần Tử Mạt đã ướt sũng, nhất là khi cô đang mặc một chiếc quần lót ren lọt khe, sợi dây màu đen mắc kẹt ở kẽ mông của cô, ép lên chà xát vào khe thịt mềm mại, vắt ra nước mật.

Tần Tử Mạt vô thức vặn vẹo thân thể, cố gắng giữ sợi dây khó chịu kia cách xa làn da mỏng manh trong khe hở của mình, hạn chế cảm giác kỳ lạ nhất có thể. Đáng tiếc sợi dây lại mắc vào giữa con hàu sữa bụ bẫm của cô như một tên vô lại háo sắc không chịu rời đi.

Thật trùng hợp, đúng lúc này, thang máy kêu một tiếng rồi mở ra. “Ưm… bình thường chút đi.” Tần Tử Mạt nhìn vào mắt, mũi, tim mình, hít một hơi thật sâu, buông bỏ bộ dáng phóng túng hiện tại, không để mình thua ở ngay vạch xuất phát.

Tần Tử Mạt bước nhẹ đến trước cửa phòng 101, cô chỉnh lại tóc và quần áo trước cửa, đang suy nghĩ không biết sau khi vào phòng cô sẽ làm gì kế tiếp…

Nghĩ đến đây, cô lo lắng gõ cửa. “Mời vào.” Giọng nói của Tô Du phát ra từ trong phòng.

Tần Tử Mạt hít sâu một hơi không khí trong lành trước khi bước vào trận địa, sau đó mở cửa phòng 101.

Vừa mở cửa, Tần Tử Mạt nhìn thấy trong phòng khách có ba người đang ngồi, đó là Tô Du, cấp trên Ngô Siêu Trí của cô và Lý Hàn Khanh, giáo sư kiến trúc của Đại học A. Á?

Cái này…

Có vẻ như hiện thực khác với những gì cô nghĩ.

Tần Tử Mạt ngơ ngác. “Đây là hạt giống tốt mà tôi đã nói đến, Tần Tử Mạt.

Tôi nghe từ chị Tô, Tử Mạt là con dâu tương lai của chị Tô đó!”

Bình luận

Để lại bình luận