Chương 8

Mẹ chồng ngồi bên cạnh tôi, vẻ mặt tươi cười giới thiệu mọi người còn lại trong nhà.
“Lão soái ca ngồi bên cạnh mẹ đây là cha của Hàn Lỗi, cũng là cha chồng của con, đối diện từ bên phải theo thứ tự là anh cả của Hàn Lỗi, Hàn Ti, vợ của nó là Tô Nguyệt Nghiên, anh hai Hàn Vũ, chị cả Hàn Mẫn, chồng của nó là Quan Dịch, em gái út Hàn Tuệ, mà ta đây, chính là mẹ chồng của con.”

Tôi lễ phép hướng bọn họ theo thứ tự mà bắt chuyện, phát hiện ánh mắt của bọn họ khác nhau, có vui mừng, có tò mò, có không tin được, có kính nể, có sùng bái, có ủng hộ, có hài lòng, thật khó hiểu. (Momo: Nhà Lỗi ca, khụ, nhiều con quá~*_*~)

Ăn một bữa cơm, tôi phát hiện người nhà của Hàn Lỗi hết sức thân thiện, mọi người đều hài hước thú vị, tình cảm rất tốt, trái hẳn với gia đình tôi nha, vì vậy tôi cảm thấy hết sức mới mẻ, vui mừng, có chút phấn khích nữa.

Sau khi ăn xong, mọi người đều di dời trận địa đến trên chiếc ghế salon tiếp tục nói chuyện phiếm còn tôi lại bị mẹ chồng tôi lôi kéo vào một gian phòng. (@Momo: Salon nhà anh to gớm +_+)

Rất tốt, cuối cùng cũng đến lúc mẹ chồng nàng dâu chúng tôi nói chuyện riêng với nhau lần đầu tiên rồi.

Sau khi đi vào gian phòng, mẹ chồng lôi kéo tay tôi ngồi ở trên giường lớn, tay bà thật ấm áp, ấm đến tận trái tim của tôi.

Bà không nói gì tiếp, chỉ là hết sức hài lòng ngắm tôi, ngắm đến lúc da đầu của tôi tê dại.

“Con biết không, con chính là người phụ nữ đầu tiên mà tiểu tử xấu xa Hàn Lỗi kia mang về nhà đấy. Hơn nữa, hai đứa còn có…cái kia rồi sao?” Mẹ chồng tôi hưng phấn nói.

Tôi gượng cười coi như là đáp lại bà. Chẳng lẽ tôi lại nói thật ra là hai người thực chất chỉ có một đêm tình thôi, mà cái tên ngu ngốc kia lại đem tôi về thẳng nhà anh hay sao?

“Có lẽ con sẽ cho rằng thủ đoạn của mẹ làm cho các con phải kết hôn có chút xấu xa, không thể truyền ra ngoài, nhưng mà con phải biết rằng mẹ chờ ngày này khổ sở biết bao lâu a!”

Hơ, làm sao lại có chút mùi vị kể khổ ở đây vậy?

“Hàn Lỗi nó, cái đứa trẻ xấu xa này năm nay đã hai mươi tám tuổi nhưng lại không chịu kết giao bạn gái gì hết chứ đừng có nói là kết hôn. Theo quan sát của chúng ta thì đứa nhỏ này tựa hồ như không thể tiếp xúc với phụ nữ, mặc dù vẫn chưa tới trình độ bài xích đàn bà nhưng chính là nó có thể không cần cùng phụ nữ đụng chạm là nhất định không chủ động làm. Ngay lúc đó chúng ta cũng đã chuẩn bị tốt tinh thần tiếp nhận nó là GAY rồi, dù sao đối với chúng ta thì nó có thể tìm được hạnh phúc đích thực mới là điều quan trọng nhất, cho nên cũng không quản nó thích đàn ông hay đàn bà khỉ gió gì hết. Nhưng mà ngoài dự liệu của mọi người, nó tựa hồ cũng chẳng có cảm xúc gì quá đặc biệt với đàn ông cả, tóm lại là một đứa trẻ quái đản.”

(@Momo: Lỗi ca ah Lỗi ca, anh dọa cha mẹ mình quá đấy=.=)

“Cho nên…” Mẹ chồng tôi đột nhiên nhìn tôi bằng ánh mắt ướt át, nắm chặt tay tôi tiếp tục kể lể. “Khi ta nhìn thấy hai đứa nằm bên cạnh nhau theo một hình thức tự nhiên nhất, bị ta bắt gian tại trận, con có thể hiểu được lúc đó mẹ kích động cùng mừng rỡ đến phát điên như thế nào không? Thì ra là con tôi nó còn bình thường, cho nên mong con hãy tha thứ cho hành động hèn hạ của mẹ sau đó nhé!”

Tôi gượng cười an ủi bà, tỏ vẻ như là tôi cũng không ngại. Vấn đề là, tôi có thể ra vẻ để ý sao?

Khó trách tôi cảm thấy Hàn Lỗi có chút là lạ, từ lúc ở quầy rượu anh cứ luôn tránh né phụ nữ đến lúc tỉnh dậy không thèm đụng chạm hay nhìn tôi lấy một lần, căn bản không phải mị lực của tôi có vấn đề mà là anh đối với đàn bà có bệnh lãnh cảm a.

Bình luận

Để lại bình luận