Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Không được rồi, như vậy rất lãng phí.” Hắn lật chăn lên, nhìn tinh dịch mà bao nhiêu người phụ nữ khao khát đang không ngừng theo bắp đùi chảy xuống chăn, bị vải thấm lãng phí, liền đưa tay đỡ lấy: “Bé con làm tôi bắn ra, thì phải ăn cho hết chứ?”

Một tay hắn bóp mở miệng Kiều Sơ Vũ, một tay từng chút từng chút đưa lên cái miệng chúm chím.

Kiều Sơ Vũ thật sự ngủ rất say.

Bị Doãn Trạch từng chút từng chút đút ăn sạch tinh dịch bắn ra. Mỗi lần bị hắn cưỡng chế nuốt xuống đều nhăn mặt khó chịu.

Mùi thật là tanh.

Thật muốn dậy đi xúc miệng.

Có điều hai mí mắt Kiều Sơ Vũ nặng trĩu, làm thế nào cũng không thể mở ra nổi. Miệng nhỏ còn vệt trắng của tinh dịch vương lại khiến Kiều Sơ Vũ không ngừng khịt mũi.

“Được rồi.” Doãn Trạch nhìn mọi thứ xung quanh sạch sẽ, hài lòng nằm xuống lần nữa ôm Kiều Sơ Vũ vào lòng, nhắm mắt ngủ: “Bé con ngủ ngon.”

Doãn Trạch từ trước đến nay không phải kẻ vội vàng.

Đồ hắn dùng luôn chọn loại tốt nhất, cho dù mất thời gian chờ đợi, hắn cũng không ngại. Giống như hiện tại kiềm chế bản thân không động vào Kiều Sơ Vũ không dễ dàng, nhưng hắn biết rõ chưa tới thời cơ thích hợp. Hắn đương nhiên sẽ từ từ thưởng thức để đạt tới khoái cảm cao nhất.

Những ngày sau đó, ngày nào Doãn Trạch cũng bỏ thời gian tới nơi này.

Hắn thập phần kiên nhẫn.

Tiếc là Xảo Vy không có sự kiên nhẫn này của hắn.

Tháng đầu tiên, cô ta vẫn bảo trì sự tự tin của mình.

Sang tuần đầu tiên của tháng thứ hai, Xảo Vy bắt đầu đứng ngồi không yên, trong lòng cô ta như có vô vàn con kiến lửa đang bò loạn xạ, cả ngày đều đi đi lại lại, tính khí trở nên nóng nảy, người hầu cũng không dám lại gần cô ta.

Hai tháng nay, Doãn Trạch một cái liếc mắt cũng lười cho Xảo Vy.

Sang đến tháng thứ ba, cô ta thật sự không nhịn nổi nữa.

Đến ban đêm ngủ, Xảo Vy cũng mơ thấy Kiều Sơ Vũ đắc ý nằm bên cạnh Doãn Trạch, khinh thường đuổi cô ta đi. Móng tay xinh đẹp cũng sớm bị ả cắn tới nham nhở. Xảo Vy lo lắng tới gương mặt hồng hào, xinh đẹp được chăm sóc tỉ mỉ cũng dần dần xuất hiện quầng thâm khó nhìn.

Choang!

Xảo Vy ném mạnh hộp phấn vào cái gương lớn ở bàn trang điểm.

Cô ta có áp bao nhiêu lớp phấn trên mặt cũng không che được vẻ tiều tụy.

“Người đâu! Người đâu!” Xảo Vy như phát điên gào thét.

“Thưa tiểu thư?” Người trợ lý vội vàng chạy vào, lo lắng nhìn, sau đó đỡ cô ta ngồi bên giường: “Doãn gia chỉ là hứng thú nhất thời, chỉ cần tiểu thư kiên nhẫn một chút…”

“Kiên nhẫn!? Kiên nhẫn!? Đã ba tháng rồi!?” Xảo Vy ôm đầu, không ngừng vò tai bứt tóc.

Chưa từng có người phụ nữ nào ngoài cô ta ở cùng Doãn gia lâu như vậy. Hơn nữa trước đây Doãn gia đối với cô ta cưng chiều, cũng chỉ đến một hai lần một tháng. Hiện tại ngài ấy vậy mà ngày nào cũng đến căn nhà kia.

“Vậy… tôi có kế hoạch này…” Trợ lý ghé sát vào tai Xảo Vy.

Kiều Sơ Vũ dạo này luôn ngủ dậy rất muộn.

Trước đây hơn 6 giờ sáng cô đã thức dậy, hiện tại lại ngủ ngon lành tới hơn 9 giờ.

“Ô, lại như vậy nữa rồi.” Kiều Sơ Vũ thức dậy còn đang mơ màng, liếc nhìn đồng hồ chỉ tròn trịa chín giờ liền ôm mặt xấu hổ.

Trước đây cô luôn rất tự hào bản thân chăm chỉ dậy sớm hơn ông nội. Giờ ông vừa mất không lâu liền trở thành cô bé ngủ nướng. Bởi vì gần như đã ngủ qua mất buổi sáng, Kiều Sơ Vũ vội vàng chạy xuống nhà thắp hương cho ông. Lúc đầu còn nghĩ là làm theo truyền thống, không biết từ khi nào cô đã làm thành quen.

Giống như ngày xưa ông còn sống.

Mỗi sáng thức dậy đều xuống chào ông đầu tiên.

Xong xuôi mới thay ra một chiếc váy tím oải hương nhàn nhạt, màu sắc làm nổi bật lên làn da trắng sứ cùng mái tóc đen dài, đề phòng bản thân trông quá yếu sức sống, Kiều Sơ Vũ còn phủ lên trên má một lớp má hồng, đánh một chút son môi.

Bình luận

Để lại bình luận