Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Người Bạn Mới Và Lời Trêu Ghẹo Của Anh Trai

Anh lắc đầu. Không cần, em ăn rồi.

Lương Sở Thương có chút ngạc nhiên, Lương Sở Uyên vốn không phải kiểu người thích giao du bên ngoài. Anh nói: “Xem ra người Lương Mặc giới thiệu cho em cũng không tệ nhỉ. Anh ta tên gì ấy nhỉ? Triệu… Triệu Kình.”

Lương Sở Uyên dừng lại một chút. Không phải anh ta. Rốt cuộc anh cũng không nói ra chuyện Tô Yểu có thể nghe được tiếng lòng của mình. Chuyện này thực sự quá kỳ lạ, nhiều người biết sẽ không tốt, không chừng còn rước thêm phiền phức. Kể cả người này là anh trai anh tin tưởng nhất, cũng không được. Anh chưa được sự đồng ý của Tô Yểu, không thể tùy tiện nói ra ngoài. Hơn nữa, Lương Sở Uyên cũng có chút tư tâm, muốn giữ chuyện này thành bí mật duy nhất giữa anh và Tô Yểu. Một bí mật đặc biệt, chỉ thuộc về hai người.

Là người khác. Anh ra hiệu.

“Nữ?”
Lương Sở Uyên gật đầu.

Lương Sở Thương càng kinh ngạc hơn. Vì vấn đề sức khỏe, Lương Sở Uyên rất ngại làm quen bạn mới. Hơn nữa, năm anh mười sáu tuổi, cô giáo dạy tiếng Trung kia đã lợi dụng việc anh không nói được mà có những hành động đáng ghê tởm. Từ đó về sau, chứng sợ xã hội của Lương Sở Uyên càng thêm nghiêm trọng, phải trị liệu tâm lý hơn một năm mới khá hơn. Về nước chưa được bao lâu đã quen một người bạn mới, lại còn là nữ, đúng là không dễ dàng.

“Cô ấy xinh không?”
Lương Sở Uyên nhớ lại dáng vẻ của Tô Yểu, nghiêm túc gật đầu. Anh rất thích đôi mắt của Tô Yểu, mắt phượng, lông mi dài cong vút, cực kỳ cuốn hút, nhưng con ngươi lại trong veo, sạch sẽ.

“Tính cách chắc là tốt lắm nhỉ.” Lương Sở Thương có vẻ rất vui.

Lương Sở Uyên thấy phản ứng của anh trai hơi lạ. Sao anh lại vui thế?

Lương Sở Thương không trả lời thẳng, mà cười nói: “Hôm nào hẹn cô ấy ra ngoài ăn bữa cơm đi. Đúng rồi, em có cách liên lạc rồi chứ?”

Có. Lương Sở Uyên gật đầu.

“Vậy thì tốt rồi.” Lương Sở Thương vỗ vỗ đầu em trai, “Tiểu Uyên, cố gắng nắm bắt nhé.”

Lương Sở Uyên lúc này mới hiểu ý anh trai, anh dở khóc dở cười. Anh nghĩ nhiều rồi, bọn em chỉ là bạn bè thôi.

“Thì sao chứ? Có bắt đầu mới có diễn biến và kết thúc chứ.” Lương Sở Thương cười nói.

Lương Sở Uyên nghe xong chỉ cười, coi đó là lời nói đùa, không để trong lòng. Nhưng sau khi Lương Sở Thương rời đi, anh mới chợt nhớ lại lời anh trai nói. Có bắt đầu mới có diễn biến và kết thúc. Anh nhớ lại những lần gặp Tô Yểu hôm nay, quả thực có quá nhiều sự trùng hợp. Từ hai đến ba lần tình cờ gặp mặt, đến việc cô có thể nghe được tiếng lòng anh, lại còn ở cùng một khu… Hôm nay, đúng ngày sinh nhật lại gặp được Tô Yểu, cảm giác như món quà mà ông trời đặc biệt sắp đặt cho anh vậy.

Mệnh trời đã định.

Sau khi phỏng vấn xong tài xế mới cho Điền Lệ Quân, Tô Yểu vào nhà vệ sinh.

“Alo, mẹ.”
Mẹ Tô hình như đang nhặt rau, đầu dây bên kia vọng lại tiếng sột soạt. “Yểu Yểu, con gặp cậu Tằng kia rồi, thấy thế nào?”

“Cũng tàm tạm mẹ ạ.” Tô Yểu nói qua loa.

“Cái gì mà tàm tạm, dì Tằng nói với mẹ là con không chịu đi xem phim với cậu ấy!”

Tô Yểu im lặng, không ngờ Tằng Bích Thiêm lại đi mách lẻo. Mẹ Tô tiếp tục truy hỏi: “Sao thế? Con không ưng cậu ta à?”

“Cũng không hẳn là ưng hay không,” Tô Yểu nhìn mình trong gương, “Chỉ là con không thích, cảm giác không đúng.” Tằng Bích Thiêm nhiệt tình, nói nhiều, cũng không có gì sai, nhưng Tô Yểu thực sự không ưa cái vẻ nhất định phải chiếm được trong mắt anh ta, nhìn rất khó chịu. Có thể là cô kén chọn, nhưng cô thực sự không muốn tạm bợ.

“Ôi dào, Yểu Yểu, con cứ thế này thì không được đâu. Tìm người mà cứ dựa vào cảm giác thì khó lắm, sau này con định tìm kiểu gì?”

Bình luận

Để lại bình luận