Chương 8

Lộ Nhân không muốn nhìn nữa, nhưng tay hắn đang bị trói chặt, không có cách nào che hai tai lại, những âm thanh hoan ái xấu hổ vẫn phát ra từ chiếc loa.
“ Sướиɠ không? Thiên Thiên, ông xã làm em sướиɠ không?”
“A – a … sướиɠ, sướиɠ lắm … Ông xã làm Thiên Thiên sướиɠ lắm …”
“ Thích anh chọc chỗ này không? ”
“ Thích … a , ơ ~ A Hàn … anh chậm một chút đi … a a a a! ”
Lộ Nhân như nổi điên lấy cơ thể va đập vào những thứ bên cạnh, hòng dựa vào cách này để giải tỏa cơn ức chế. Giờ phút này người mà hắn hận không chỉ là Úc Hàn dám đâm sau lưng hắn, mà còn có Lâm Thiên Hoan cắm sừng hắn. Rõ ràng là một con điểm lẳиɠ ɭơ bị đàn ông nện nên tiểu huyệt mới có thể chảy nước, sao trước đó hắn lại cảm thấy cô là một cô gái tốt đẹp trong sáng ngây thơ chứ? Ngay cả chồng mình cũng nhận không ra, bị người ta nện còn kêu ông xã, cô lẳиɠ ɭơ đến thế ư?
Lộ Nhân vừa hận vừa tức, nhưng khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp kia trên màn hình, hắn bất giác nín thở. Lâm Thiên Hoan thực sự quá đẹp. Bình thường đã xinh đẹp một cách khó tin, giờ bị cắm tiểu huyệt thì càng phóng đãng quyến rũ hơn trước rất nhiều. Một cái nhíu mày, một nụ cười của cô có thể làm đàn ông muốn sống muốn chết .
Lộ Nhân cứng rồi. Nhìn vợ mình bị người đàn ông khác chơi, vậy mà dươиɠ ѵậŧ hắn lại cương cứng tới phát đau. Lúc này thậm chí Lộ Nhân nghĩ, dẫu Lâm Thiên Hoan không còn là xử nữ cũng không sao, người đẹp khủng khϊếp như thế dù bị người đàn ông khác chơi, hắn vẫn muốn cô.
Cuộc ân ái cuồng nhiệt bên kia cuối cùng cũng kết thúc, Úc Hàn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngay bên chân trắng nõn của Lâm Thiên Hoan, ôm người đẹp vào lòng cảm nhận dư vị. Quá sướиɠ. Trước giờ anh chưa từng sung sướиɠ tới vậy. Người đẹp trong lòng với khuôn mặt xinh đẹp yên tĩnh, Úc Hàn vuốt ve mặt cô, ánh mắt trở nên thâm thúy.
Anh thừa nhận, ban đầu anh chạm vào Lâm Thiên Hoan chỉ vì muốn trả thù Lộ Nhân. Nhưng bây giờ, anh muốn hoàn toàn có được cô gái này.
“ Thiên Thiên ” Úc Hàn ôm cô, nói “Anh sẽ không buông tay em” .
“A! Lâm Thiên Hoan, em chỉ có thể thuộc về mình anh.”
Sau khi cao trào qua đi, Lâm Thiên Hoan mảy may không biết gì về tâm tư của Úc Hàn. Cô còn chưa hồi phục sau cao trào làʍ t̠ìиɦ, Úc Hàn đã si mê quấn quýt cô, nói còn muốn làm thêm lần nữa.
“ Lần này bắn vào trong được không em? ” Úc Hàn hôn bên tai Lâm Thiên Hoan, ngón tay vân về đầṳ ѵú đỏ au của cô, tham lam đòi hỏi.
Lâm Thiên Hoan mơ mơ màng màng hỏi vặn lại : “ Vừa rồi … không bắn vào sao?”
Dáng vẻ ngây thơ yêu kiều lại quyến rũ thế kia trong nháy mắt đâm vào cánh cửa lòng của Úc Hàn, côn ŧᏂịŧ lần nữa cương cứng đang mè nheo ngay giữa hai chân Lâm Thiên Hoan, hơi thở nóng rực phả bên tai cô, nói “ Không … vừa rồi bắn ngay chân em, cảm giác được không ? ”
Lâm Thiên Hoan mờ mịt lắc đầu, còn chưa kịp nói gì, nụ hôn của Úc Hàn lập tức rơi xuống. Anh cắn bờ môi cô, quấn quýt môi lưỡi với cô, cùng cô vành tai và tóc mai chạm vào nhau, hơi thở nhẹ nhàng truyền ra từ miệng người đàn ông, trái tim Lâm Thiên Hoan cũng bất giác thất thủ trước nụ hôn này. Cô nghĩ, có lẽ người đàn ông này thích mình thật. Cô nghĩ, có lẽ từ nay về sau mình thực sự không cần nơm nớp lo sợ mà sống nữa, có thể dựa vào anh, làm những chuyện mà bản thân muốn làm, trải qua cuộc sống mà bản thân mong muốn. Tuy nhiên, chồng cô bằng lòng giúp cô ư?
Thế giới vận hành theo quy luật riêng của nó, bạn phải cho đi một thứ nếu bạn muốn nhận được thứ gì đó, cô có cái gì có thể cho A Hàn đây? Có lẽ cũng chỉ có cơ thể này nhỉ?
Lúc trước nghe mẹ nói lấy sắc thờ người, Lâm Thiên Hoan chỉ cảm thấy bi ai, nhưng chuyện đã đến nước này, lưu lạc tới trình độ này, ngoại trừ dùng thân thể để lấy lòng đàn ông ra, cô không còn lối thoát nào khác.
“ Ông xã … ” Lâm Thiên Hoan vẫn gọi cách xưng hô khó mà mở miệng, cô lần mò bấu víu lưng người đàn ông, ôm lấy anh, nhẹ nhàng nói “ Lần này anh có thể cắm mạnh tí …”
Úc Hàn bị Lâm Thiên Hoan chọc điên mất. Tiểu huyệt mới bị cắm vẫn còn ấm nóng, tiến vào rất dễ dàng. Úc Hàn tách hai chân cô ra, cứ như vậy cắm trực diện. Đường hầm khít khao và mềm mại bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ người đàn ông mà mυ”ŧ vào, sức lực và tần suất cắn hút cũng đủ làm cho người đàn ông hoàn toàn phát điên.
“Thiên Thiên, Thiên Thiên …” Úc Hàn cảm nhận được Lâm Thiên Hoan đang phóng đãng phối hợp với mình, anh cắn đầṳ ѵú mềm mại bắt đầu đâm bạch bạch bạch, va chạm kịch liệt khiến Lâm Thiên Hoan vừa đau vừa sướиɠ, kɧoáı ©ảʍ xen lẫn với đau đớn cùng nhau đột kích, cô đã không thể nhận rõ là mình sung sướиɠ nhiều hơn hay khó chịu nhiều hơn. Cô chỉ biết mình phải phối hợp. Sử dụng cơ thể để đàn ông hưởng thụ, sau đó hút các chất dinh dưỡng mà mình cần ở trên người anh.
Âm thanh va chạm vang vọng khắp phòng, Lâm Thiên Hoan thở hổn hển, rêи ɾỉ, lúc bị nện tới cao trào, khóe mắt cô ứa ra nước mắt. Cô càng tỏ ra yếu đuối dễ bắt nạt, càng khiến người đàn ông điên cuồng hơn.
“ Mở chân ra thêm một chút, để anh cắm sâu hơn … ”
“ Vâng – A ! ”
Chỗ đó không được. Ngay cả miệng tử ©υиɠ cũng sắp bị anh xỏ xuyên.
“ Đừng mà … .. A Hàn, huhu … ” Thực tế là Lâm Thiên Hoan không có kinh nghiệm, cũng không phải vưu vật phóng đãng trời sinh, cho dù tạm thời đã chuẩn bị tâm lý làm cây tầm gửi, nhưng cô vẫn yếu ớt bật khóc thành tiếng.
Hóa ra dùng cơ thể lấy lòng đàn ông cũng không dễ dàng gì. Cô sắp chịu không nổi rồi “ A Hàn … cầu xin anh …’’
Tiểu huyệt sít sao cắn côn ŧᏂịŧ, bên trong như có vô số miệng nhỏ đang hút lấy dươиɠ ѵậŧ, tiếng cầu xin yếu ớt của Lâm Thiên Hoan giống như liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Úc Hàn sung sướиɠ tột độ, lỗ sáo mở to phóng thích tính dịch ngay trước miệng tử ©υиɠ.
” A … ” Cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt rót vào hoa huyệt làm người ta khó mà phớt lờ, thắt lưng Lâm Thiên Hoan khẽ run lên, cả người như bị vùi lấp trong sự xấu hổ, cô lại bật khóc.
Còn Úc Hàn thì sướиɠ muốn phát điên. Sau khi cao trào bắn tinh vào tiểu huyệt, kɧoáı ©ảʍ quá độ này khiến đốt sống đuôi của anh bắt đầu tê dại, ánh sáng trắng trước mắt làm lóa mắt anh hồi lâu mới khôi phục lại ý thức, nghe được tiếng cô gái khóc.
“Anh lại làm em đau sao, Thiên Thiên?” Úc Hàn vội vàng ôm người vào lòng hỏi. Lâm Thiên Hoan cọ cọ l*иg ngực rộng của anh, khẽ lắc đầu .
“Vậy sao em khóc?”
“Vừa rồi, cảm giác kỳ quái lắm … ”
Úc Hàn sốt sắng hỏi “ Không thoải mái hả?”
Lâm Thiên Hoan mang theo tiếng khóc nức nở trả lời “ Không, là quá thoải mái, sướиɠ! “

Bình luận

Để lại bình luận