Chương 8

Hạ Sương cúi đầu xuống thì nhìn thấy An Phù với hai má đỏ bừng, trong mắt là vẻ cầu khẩn đang nhìn chính mình. “Mẹ à…

Không muốn…” Chuyện thân mật nhất cũng đã làm vì sao lại không muốn?

Hạ Sương nhíu mày. “Hửm?” Không muốn lại sai tiếp nữa, An Phù cố gắng chịu đựng cơn tình dục chỉ đành lắc đầu. “Con sợ…” Giọng điệu nhỏ nhẹ đáng yêu, ngay lập tức Hạ Sương đã mềm lòng.

Cho dù An Phù không nói sợ cái gì nhưng cô ấy vẫn nhẹ nhàng rút ngón tay từ nơi ẩm ướt, ấm nóng kia ra. “Được.” Không ngờ Hạ Sương lại dễ dàng bỏ qua cho mình như vậy, An Phù hơi ngoài ý muốn, đồng thời, trong lòng lại bắt đầu loạn.

Hạ Sương quá tốt với cô rồi.

Không giống như yêu mến giữa mẹ với con gái mà là sự cưng chiều chỉ có tình nhân với nhau mới có. “Mẹ à…

Thật ra đêm hôm đó…” “Thế nào?” An Phù không nhịn được mà nói ra sự thật thổ lộ đêm hôm đó, nhưng khi đối mặt với cặp mắt dịu dàng tràn ngập tình cảm của Hạ Sương thì câu nói kế tiếp vẫn không nói ra được. “Không có gì.” Hạ Sương cũng không để ý, cười dịu dàng, kết thúc cuộc nói chuyện.

Tắt đèn xong, hai người cùng nằm trên giường, cũng giống như ba đêm trước, hai mẹ con vẫn ôm nhau ngủ.

Vốn cho rằng đêm nay có thể cùng An Phù làm chuyện này, ban ngày Hạ Sương không có uống thuốc, hiện nay người đẹp nằm trong ngực nhưng lại không làm được gì, cơ thể bắt đầu kháng nghị.

Không biết từ lúc nào, cây đồ vật dưới hông đã bắt đầu cứng rắn, ngổng cao lên, thẳng tắp chống vào trên bụng cô gái nhỏ.

Cây vật lớn như vậy, nóng bỏng như vậy còn cứng như vậy dán vào trên da thịt, thỉnh thoảng còn gảy nhè nhẹ, An Phù dĩ nhiên sẽ cảm nhận được.

Cô hơi thẹn thùng, cắn nhẹ môi, lúc cô còn đang luống cuống thì người phụ nữ bên cạnh đột nhiên thả lỏng cái ôm trên lưng của cô ra, trở mình xuống giường.

Ngay sau đó, đèn phòng vệ sinh cũng sáng lên.

Chắc hẳn là đi giải quyết vấn đề sinh lý.

Năm phút sau, chưa hề đi ra, mười phút thì vẫn chưa đi ra.

An Phù bất an chờ đợi một lúc, do dự thật lâu cuối cùng vẫn mang theo dép lê đi đến trước cửa phòng vệ sinh, gõ cửa phòng vệ sinh.

Người phụ nữ bên trong cũng dần mở cửa ra.

Nhìn thấy cây đồ vật giữa háng người phụ nữ đỉnh cao váy ngủ, ngay lập tức An Phù cũng đoán được mười phút vừa rồi cũng không giải quyết được dục vọng của người phụ nữ.

Cô ngẩng đầu lên, hai má đỏ ửng, dáng vẻ ngượng ngừng xinh đẹp dưới ánh đèn trông càng động lòng người. “Mẹ ơi…” “Con có thể dùng tay…” “Cho nên…

Muốn, mẹ cần giúp một tay không…”

An Phù đồng ý giúp đỡ, Hạ Sương vừa mừng vừa sợ.

Nắm tay cô gái nhỏ rồi kéo người vào trong ngực, cô ấy nhỏ giọng nói một câu “Cảm ơn”, giọng điệu vô cùng dịu dàng.

An Phù nghe thấy tiếng nói trêu ghẹo gợi cảm như thế, lại nghĩ đến chuyện sẽ làm phía sau, trái tim lập tức đập càng nhanh.

Bình luận

Để lại bình luận