Chương 8

Cô cầm cuốn sách kia lên mở ra xem, không ngờ lại là một cuốn truyện tranh 18 cấm, nội dung cũng khá là bạo dạn, là hai người đàn ông đang so đấu kích cỡ của ©ôи ŧɧịŧ, ai thắng thì có thể thao bạn gái của người kia.
“Ê! Đừng đụng chạm lung tung đồ của em!” Khương Thừa vô tình liếc nhìn thấy, nhanh chóng giật lại cuốn truyện tranh trên tay Lâm Nguyệt, sắc mặt lúc xanh mét lúc đỏ bừng.
“Đừng khẩn trương thế, chị sẽ không mách với mẹ em đâu.”
Lâm Nguyệt sửng sốt một chút, sau đó che miệng cười nói: “Lứa tuổi của em đọc mấy cái này quá bình thường, đã từng thử làm chuyện ấy với em gái nào chưa?”
Khương Thừa nhìn cô, lắc đầu với vẻ mặt cứng đờ như tượng đá.
“Vẫn còn là trai tân à.”
Lâm Nguyệt chậm rãi lại gần cậu, nụ cười trên gương mặt càng ngày càng quyến rũ: “Giúp chị một chút, hôm nay chúng ta không học bài, được không?”
“Giúp cái gì?” Mặt Khương Thừa đỏ như phát sốt.
“Cho chị nhìn xem có phải nam sinh mười tám tuổi đúng như họ nói, muốn cứng là cứng được ngay hay không.”
Lâm Nguyệt cởϊ áσ khoác ngoài, tháo từng chiếc cúc áo sơ mi của mình. Cô không mặc áo ngực, cặρ √υ” to trực tiếp bun ra, núʍ ѵú hồng hào cứng lên trong không khí, mặc cho người khác chà đạp.
Khương Thừa đã bao giờ đối mặt với cảnh tượng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cỡ này đâu, lập tức mặt đỏ như gấc, tay chân luống cuống.
Nhưng Lâm Nguyệt còn chủ động kéo tay cậu ta đặt lên vú của mình, xúc cảm vừa mềm vừa mịn, ©ôи ŧɧịŧ của Khương Thừa trực tiếp dựng đứng, “túp lều” dưới háng càng dâng cao hơn.
“Í, nhanh thật đấy.” Lâm Nguyệt đắc ý dùng tay móc lưng quần của cậu, kéo khóa quần xuống, vuốt ve phần háng căng phồng của cậu ta.
“Ưm…” Khương Thừa khẽ hừ một tiếng, cúi đầu thấy bàn tay nõn nà của cô đang móc ©ôи ŧɧịŧ của mình từ trong quần, cầm ©ôи ŧɧịŧ trong tay vừa bóp vừa vuốt ve, thậm chí còn lấy thước dây ra.
“Cứng thật đấy, chị sắp không cầm nổi nữa rồi. Để chị đo thử xem nó dài bao nhiêu centimet.”
Lâm Nguyệt cúi xuống, xấu bụng liếm lỗ bắn tinh một cái, cầm thước dây đo từ qυყ đầυ đến gốc ©ôи ŧɧịŧ: “19 cm. Nghĩ tới việc em đọc truyện tranh 18 cấm để tự an ủi, chị thật tiếc cho nó to và dài tới mức này.”
Đã đến nước này rồi, Khương Thừa đã từ xấu hổ chuyển sang nóng ruột. Cậu kéo cổ tay của Lâm Nguyệt, ôm chầm cô vào lòng mình, cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú đã cứng ngắc như hòn sỏi.
“Ưm… Mút vú của chị… Sướng quá.” Lâm Nguyệt lắc vòng eo, bàn tay sờ mó lung tung trên cơ thể của người thiếu niên.
Khoang miệng cậu ta rất nóng, chiếc lưỡi rất linh hoạt, chẳng mấy chốc đã khiến cơ thể cô trở nên xôn xao khát vọng.
Chẳng mấy chốc hai người đã vừa ôm hôn vừa cởi hết quần áo của đối phương. Lâm Nguyệt vẫn còn mặc quần tất đen trên người.
Cô chính là tao hóa, bên dưới vẫn không mặc qυầи ɭóŧ nên dâʍ ŧᏂủy̠ làm thấm ướt quần tất, khe thịt bên trong như ẩn như hiện.
Hầu kết của Khương Thừa lăn lộn một chút. Cậu nhìn vào mắt Lâm Nguyệt nói: “Chị dâʍ thật đấy, em muốn làm chị.”
Vừa dứt lời, Khương Thừa đột nhiên bế Lâm Nguyệt ngồi lên bàn máy tính, tách hai chân cô ra, tay cầm đũng quần tất rồi xé “Roẹt” một cái làm thủng một lỗ dưới đáy quần.
“A ~ Xấu hổ quá.” Lâm Nguyệt dâʍ đãиɠ kêu lên tiếng, cảm giác mặc quần thủng đáy còn xấu hổ hơn là cởi ra hết.
Khương Thừa cúi xuống, tay xoa nắn cặρ √υ” của cô, đồng thời phần háng cũng kề sát bẹn đùi của cô. Nam căn nóng bỏng dính sát vào hυyệŧ nhẹ nhàng ma sát.
Ban đầu chỗ đó còn hơi khô khốc, nhưng chưa ma sát được mấy hồi thì dâʍ ŧᏂủy̠ đã trào ra từ huyệt khẩu làm trơn ướt nơi giao hợp, ©ôи ŧɧịŧ cọ xát càng tiện hơn.
“Chân chị đẹp quá.”
Khương Thừa vừa cọ xát bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© vừa vuốt ve đùi của Lâm Nguyệt, có thể nhận thấy cậu ta là một kẻ mê đùi, từ khi Lâm Nguyệt tiến vào phòng đã chú ý tới đôi chân của cô.

Bình luận

Để lại bình luận