Chương 8

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 8

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Ngày mai sẽ có hội trại mừng khoa H, cậu tham gia không?” Trương Vũ Khải hỏi khi hai người đang ngồi ăn trưa tại căng tin.
“À, có. Mình cần lấy điểm rèn luyện.” Lê Viện gật đầu, cố gắng che giấu sự bối rối. Cô tham gia không chỉ vì điểm, mà vì mệnh lệnh của kẻ kia.
“Bảo bối, em sao lại chậm chạp như vậy? Hình phạt cho ngày mai là: Đem quả trứng rung này nhét vào quần lót và mặc đi dự hội trại.”
Lê Viện nhìn gói quà sang trọng được gửi đến tận cửa nhà. Bên trong là một bộ nội y ren đỏ rực lửa, đúng size của cô, và một quả trứng rung điều khiển từ xa màu hồng phấn.
Sáng hôm sau, Lê Viện xuất hiện tại hội trại trong chiếc váy liền thân màu vàng nhạt, dài qua gối, họa tiết hoa cúc đơn giản, trông vô cùng thanh lịch và kín đáo. Nhưng không ai biết, bên dưới lớp váy đó là một bí mật kinh hoàng.
Trương Vũ Khải tiến đến, tự nhiên vòng tay ôm lấy eo cô, kéo cô sát vào mình, ra dáng một người bạn trai chu đáo hộ tống bạn gái.
“Chào mọi người.” Hắn cười tươi, cùng cô đi chào hỏi bạn bè.
“Ưm…” Lê Viện bỗng giật thót mình, hai chân run rẩy suýt khuỵu xuống.
Trong túi quần Vũ Khải, ngón tay hắn đang đùa nghịch với chiếc điều khiển từ xa. Hắn bật chế độ rung nhẹ, rồi tăng dần lên. Lúc thì êm dịu như sóng vỗ, lúc thì ngắt quãng trêu ngươi.
Nhưng khi có một nam sinh khác đến bắt chuyện với Lê Viện, hắn lập tức vặn lên mức cao nhất.
“Lê Viện? Cậu sao thế? Mặt tái mét kìa.” Nam sinh kia lo lắng hỏi.
“Mình… mình không sao…” Lê Viện cắn chặt môi, mồ hôi túa ra như tắm. Quả trứng rung đang nhảy múa điên cuồng trong quần lót, cọ xát vào điểm mẫn cảm khiến cô tê dại, chân đứng không vững. Cô vội vàng bám vào cánh tay Vũ Khải để không ngã xuống đất.
Chỉ khi cô tránh xa nam sinh kia và nép vào lòng Vũ Khải, cơn rung lắc mới dịu lại. Dường như, chỉ khi ở bên cạnh hắn, ngoan ngoãn trong vòng tay hắn, cô mới được bình yên. Cả ngày hôm đó trôi qua trong sự tra tấn ngọt ngào xen lẫn sợ hãi.

Mấy ngày sau, hắn gửi cho cô một tấm ảnh cũ. Đó là hình ảnh cô trần trụi nằm trên bãi cát trắng mịn, đường cong cơ thể uốn lượn tuyệt mỹ dưới ánh trăng. Đó là một lần hắn lừa cô lên xe, bịt mắt đưa đến bãi biển nhân tạo thuộc sở hữu riêng của Trương gia và cưỡng bức cô ngay trên nền cát.
Nhìn tấm ảnh, Lê Viện thẫn thờ một lúc lâu. Cô nhận ra ánh mắt của cô gái trong hình không còn vẻ hoảng loạn tột độ như những ngày đầu, mà thay vào đó là sự cam chịu đầy gợi cảm.
Nhưng sự trừng phạt chưa dừng lại. Hắn cho rằng cô đã trì trệ quá lâu.
“Hình phạt tiếp theo: Một quả trứng gà sống. Nhét vào hậu huyệt. Không được làm vỡ. Quay video quá trình nhét vào gửi cho tôi.”
Lê Viện cầm quả trứng gà nhỏ xíu, đã được buộc một sợi dây chỉ mảnh để rút ra. Yêu cầu quái đản và nhục nhã này khiến cô muốn phát điên. Nhưng cô vẫn phải làm. Cô chống tay lên bàn, quay lại cảnh mình từ từ đẩy quả trứng vào nơi chật hẹp phía sau, chừa lại sợi chỉ đung đưa.
Cô phải giữ quả trứng đó trong người, đi học, rồi đi làm thêm. Cảm giác căng tức, sợ hãi nó sẽ vỡ bất cứ lúc nào khiến cô đi đứng khép nép, rón rén như một con mèo.
Rõ ràng mọi chuyện đã ổn, cô sắp hoàn thành thử thách để được rút nó ra. Nhưng từ đâu, Trương Vũ Khải lại mò tới nhà trọ của cô vào buổi tối.
“Lê Viện… Lâu rồi chúng ta chưa hôn môi.” Hắn nói, tiến lại gần cô.
“À… ừ…” Lê Viện căng thẳng, cơ thắt hậu môn co lại giữ chặt quả trứng.
“Nhưng hôm nay mình muốn hôn vú cậu…”
Lê Viện chấn động, chưa kịp phản ứng thì đã bị Vũ Khải bế bổng lên, đặt mạnh xuống bàn ăn.
“Rắc!”
Tiếng vỏ trứng vỡ vụn khe khẽ vang lên từ bên trong cơ thể cô. Cảm giác ướt át, dính dấp của lòng đỏ và lòng trắng trứng tuôn ra, hòa lẫn với những mảnh vỏ sắc nhọn cứa nhẹ vào thành ruột khiến Lê Viện rùng mình bài xích.
“A…”
Trương Vũ Khải giống như không nghe thấy, hoặc cố tình lờ đi. Hắn kéo phắt chiếc áo thun của cô lên, lột luôn cả áo lót, cúi xuống ngậm lấy bầu ngực đang phập phồng. Hắn dùng răng nhai nhai, gặm nhấm đầu vú cô đầy thô bạo nhưng cũng đầy mê đắm.
Lê Viện hít thở không thông, ngửa cổ ra sau chịu đựng. Trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ điên rồ. Cô lấy điện thoại trong túi quần ra, bật camera quay lại cảnh Vũ Khải đang say sưa bú mút ngực mình, rồi gửi cho kẻ biến thái kia.
Hôn chán chê, Vũ Khải buông tha, nhìn cặp vú nảy nở dính đầy nước bọt bóng loáng thì đắc chí cười:
“Vú của Viện Viện ngon quá. Ngọt hơn cả sữa.”
Sau khi Vũ Khải ra về, Lê Viện biết mình tiêu đời rồi. Quả trứng đã vỡ. Hình phạt của kẻ đó lập tức ập đến. Tài xế đến đón cô ngay trong đêm.
Lần này, hắn trừng phạt cô tàn khốc hơn bao giờ hết. Hắn coi cô như một con búp bê tình dục, vừa nhét dương vật giả vào hậu huyệt để trừng phạt sự bất cẩn, vừa dùng dương vật thật của hắn thao nát hoa huyệt phía trước. Suốt một tuần liền, cô bị hắn bắt đến biệt thự, hành hạ liên tiếp bốn ngày không ngừng nghỉ, biến cô thành cái máy tình dục chỉ biết rên rỉ xin tha.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận