Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Căn phòng tối mờ.
Trong màn đêm tĩnh mịch, căn phòng chìm trong bóng tối vô biên như một con dã thú nuốt trọn tiếng động vào bụng.
Quân Bạch cau mày, kể từ khi Ngôn Khả Khả chuyển đến, buổi tối mỗi ngày đều có ánh đèn ấm áp và bóng người bận rộn chờ đợi anh, anh đã lâu không thấy căn phòng này tối như vậy.
Anh bật nhẹ công tắc, cả căn phòng sáng như ban ngày.
Nhưng lông mày của Quân Bạch không giãn ra, bởi vì Ngôn Khả Khả không ở trong phòng khách cũng như trong bếp.
Quân Bạch nhìn xung quanh, đang định đi lên phòng ngủ trên lầu xem xét thì vô tình liếc mắt nhìn ban công, một bóng người đang cuộn mình trên chiếc ghế xích đu ngoài ban công như một tác phẩm điêu khắc.
Quân Bạch bước tới, “Khả Khả? Sao em lại ở đây?”
Ngôn Khả Khả vẫn nhìn về phía xa, phớt lờ lời nói của anh.
Quân Bạch cau mày, chuyện gì đã xảy ra? Lẽ nào anh đã chọc cô tức giận rồi sao?
Anh ngồi xuống bên cạnh cô, cầm lấy tay cô xoa nhẹ rồi nhẹ nhàng nói: “Vợ, làm sao vậy? Ai làm em ấm ức sao? Nói cho chồng, chồng giúp em trút giận!”
Xúc cảm ấm áp truyền đến, Ngôn Khả Khả mím môi cúi đầu nhìn anh, giọng nói khàn khàn vì hồi lâu không uống nước, “Quân Bạch, hôm nay em gặp Từ Hi Viện, cô ta nói với em vài chuyện.”
Quân Bạch cứng đờ, “…Cô ta nói cái gì?”
“Cô ta nói sở dĩ cô ta ở bên cạnh Vu Dương là vì anh đã uy hϊếp cô ta.” Ngôn Khả Khả yên lặng nhìn anh hỏi: “Cô ta nói thật sao?”
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Quân Bạch lóe lên rồi biến mất, thấy Ngôn Khả Khả nghiêm nghị, anh trầm giọng nói: “Em tin cô ta sao?”
“Em tin anh, cho nên muốn nghe anh nói, chỉ cần anh nói không phải thì em sẽ tin anh.”
Sự yêu trong lời nói của Ngôn Khả Khả là quá nặng nề đối với Quân Bạch đang muốn nói dối.
Anh ngập ngừng trong hai giây và hỏi, “Nếu anh nói đó là sự thật, em sẽ nghĩ thế nào về anh?”
Ngôn Khả Khả cụp mắt xuống, “Em muốn biết lý do.”
“Bởi vì anh muốn em chia tay Vu Dương, bởi vì anh muốn em hoàn toàn thuộc về anh, bởi vì anh yêu em!”
Trong giọng nói của Quân Bạch có một sự kiên định không thể ngăn cản và tràn đầy tình yêu, tất cả những thứ này đã ngấm vào trái tim của Ngôn Khả Khả.
Ngôn Khả Khả vừa cảm động vừa sợ hãi, cô run giọng hỏi: “Nhưng…Từ Hi Viện là bạn gái cũ của anh…anh…sau này sẽ chia tay với em sao…?”
Từ “chia tay” nghe rất nhẹ nhàng, nhưng nó cứa vào tim Quân Bạch như một nhát dao khiến anh khó chịu tới mức thở không ra hơi.
Nhưng anh vẫn rất vui, anh sợ Ngôn Khả Khả vì còn yêu Vu Dương mới suy sụp như vậy, nhưng hóa ra là cô sợ sau này khi chia tay với anh, anh sẽ uy hϊếp và lợi dụng cô.
Quân Bạch nhìn cô, trong ánh mắt tràn đầy yêu thương, sau đó anh khẽ hôn lên má cô, “Vợ, đừng lo lắng, anh sẽ không chia tay với em, chết cũng không chia tay.”
Ngôn Khả Khả nhận được câu trả lời từ anh, nước mắt không kìm chế được mà rơi xuống, cô nhào vào vòng tay của Quân Bạch rồi ôm chặt lấy anh.
Quân Bạch cũng ôm chặt lấy cô, cảm thấy vô cùng đau lòng, “Vợ đừng khóc, nếu em không tin anh, ngày mai chúng ta sẽ đi lấy giấy chứng nhận!”
Ngôn Khả Khả bật khóc, sau đó lại bật cười, cô đứng dậy khỏi vòng tay anh, đôi mắt đầy ánh sáng, “Em tin anh!”
Nước mắt rơi khỏi khuôn mặt tràn đầy ý cười dịu dàng, đôi má ửng hồng thanh tú như hoa loa kèn tháng sáu, đôi mắt sáng như sao, đôi môi hồng mỏng manh kiều diễm ướŧ áŧ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận