Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhớ lại vẻ mặt lạnh nhạt đáng sợ của anh trai khi tiêm thuốc người đàn ông kia, cho dù đối phương có la hét thảm thiết cũng không khiến sắc mặt Diệp Nam Phong thay đổi. Cảnh tượng đó đã làm tinh thần Diệp Chi bất an mấy ngày liền.

Mãi đến sau này, lúc ăn cơm cô nghe được ba mẹ nói chuyện phiếm.

“Đúng là không ngờ trong ban lãnh đạo Genting lại có một người như vậy, Tiền Phi Long kia đã cưỡng hiếp đồng nghiệp trong công ty bọn họ. Kết quả chồng của đồng nghiệp đó là dân anh chị, phái một đám côn đồ đến bắt cóc và tra tấn hắn một phen. Nghe nói hắn bị đánh đến ngốc, và….” Diệp Thiên Lăng liếc nhìn Diệp Chi, ngừng nói: “Hắn hiện tại còn đang nằm trong bệnh viện.”

Diệp Chi nhìn lén sang Diệp Nam Phong, nắm chặt đôi đũa trong tay.

Thái Nhã Vân đột nhiên nhớ tới cái gì, nhìn sang Diệp Chi: “Chi Chi, ngày đó Lâm Thanh Thanh dẫn con đi đàm phán hợp đồng, có hắn ở đó không?”

“Có hắn.” Diệp Nam Phong thản nhiên tiếp lời: “Nếu không có con ở đó, bây giờ Chi Chi cũng là nạn nhân rồi.”

Thái Nhã Vân vội vàng kéo Diệp Chi qua kiểm tra từ trên xuống dưới: “Sao con không nói cho mẹ biết? Có bị thương chỗ nào không?”

Diệp Chi lắc đầu: “Con không sao.”

Diệp Nam Phong không mặn không nhạt mở miệng: “Chi Chi không thích hợp vị trí đó, mẹ để em ấy qua bên chỗ con, con còn có thể bảo vệ em ấy.”

Diệp Chi đang định mở miệng thì ba Diệp lúc này đã hạ quyết tâm, buông đũa trong tay đứng dậy: “Chi Chi, con yên tâm, ba lập tức tới bệnh viện báo thù cho con, ba sẽ đánh chết hắn!”

Thái Nhã Vân kéo Diệp Thiên Lăng lại: “Hắn đã sắp chết, cũng coi như là nhận quả báo rồi. Hiện tại anh còn đến đó làm loạn cái gì?”

Mẹ Diệp quả nhiên là người bình tĩnh và tốt bụng.

Trong đầu Diệp Chi vừa nghĩ đến hình tượng sáng chói của mẹ thì Thái Nhã Vân ở bên cạnh đã tiếp tục nói: “Việc chữa trị của hắn bây giờ tốn rất nhiều tiền, cổ phần trên danh nghĩa của hắn đều được giao cho quỹ tín thác bán trao tay với giá thấp. Chúng ta sẽ mua toàn bộ chúng, tiền sẽ kéo dài một thời gian mới thanh toán. Chờ đến khi bệnh của hắn trị không khỏi, lúc đó chúng ta mới trả một phần tiền còn thiếu.”

Diệp Thiên Lăng lập tức vỗ đùi: “Ý kiến hay đấy.” Ông nhấc điện thoại lên, lập tức liên hệ người đi định giá.

Thái Nhã Vân vỗ nhẹ lưng Diệp Chi: “Ngày mai mẹ sẽ gọi Lâm Thanh Thanh tới hỏi cho rõ ràng, tại sao lại dẫn con tới đó? Con yên tâm, mẹ nhất định sẽ cho con một lời giải thích! Mặc kệ thế nào thì cô ấy cũng không thể tiếp tục ở lại công ty.”

Khóe miệng Diệp Chi giật giật: “Con thật sự không sao đâu mẹ.”

———————

Tối đến, Diệp Nam Phong gõ cửa đi vào phòng Diệp Chi, cô vừa nhìn thấy anh trai đi vào thì lập tức để chân trần đi về phía cửa: “Trong phòng hơi nóng, em ra phòng khách hóng gió đây.”

Cô vừa mở cửa đã bị Diệp Nam Phong ở phía sau đưa tay ra đóng lại, kéo cô xoay người lại đối mặt với anh, cúi đầu hôn lên môi cô.

Lâu rồi không hôn cô, Diệp Nam Phong hoài niệm đè mạnh lên môi Diệp Chi, hàm răng của cô va vào môi, đau đến mức cô không thể không há miệng. Đầu lưỡi anh nhanh chóng xâm nhập vào trong khoang miệng cô, lưỡi của anh cũng không lớn lắm, nhưng lại có thể lấp đầy khoang miệng. Đầu lưỡi quét qua quét lại hàm trên của cô, hai tay vùng vẫy của Diệp Chi dần dần buông xuống.

“Hừ ưm….”

Cô nhẹ nhàng hừ một tiếng, hơi thở nóng hổi phả vào mũi Diệp Nam Phong.

Hơi nóng lâu ngày hòa quyện vào nhau.

Mặc dù Diệp Chi vẫn luôn từ chối anh, nhưng hai ngày nay bọn họ giống như đang cãi vã giận dỗi, giữa bọn họ có điều gì đó khác với ngày thường.

Chờ đến khi Diệp Chi không thở được nữa, Diệp Nam Phong mới chịu buông cô ra, ghé vào tai cô nói: “Trước đó anh nói chuyện hợp tác với tên súc sinh kia, có phải em rất tức giận không?”

Diệp Chi xoay đầu sang một bên: “Anh có làm gì cũng không liên quan đến em.”

Không phải là cô chưa từng nghĩ tới vấn đề này.

Vì sao mình lại để ý nhiều đến việc anh trai hợp tác với người đó?

Bình luận (0)

Để lại bình luận