Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Hử?”

Bất mãn nâng cằm cô lên, “Chủ nhân đang nói chuyện với em, không nghe thấy sao?”

“Nghe được… Chủ nhân.”

“Thật ngoan.”

Anh buông cằm cô ra, vuốt ve gò má cô rồi hướng lên trên, bỗng nhiên vê đến trên lỗ tai nơi bị anh cắn rách, hơi chạm vào chỗ đó, lại chảy máu ra, cơn đau nhói nơi lỗ tai mẫn cảm cũng là như thế, cô né tránh xoay đầu đi nhưng không trốn thoát tay anh.

“Đừng, đừng đụng vào, đau quá.”

Anh chỉ thản nhiên cười, “Vậy em cầu xin tôi đi.”

Biết chính là muốn nhục nhã cô, nhưng cô lại không có cách nào cự tuyệt.

“Cầu xin anh, đừng đụng vào… Đau quá.”

“Ừm.” Anh đáp ứng, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại, tầm mắt nhìn chằm chằm bộ dáng khó có thể chịu đựng được của cô, như thể đang chờ đợi điều gì đó.

Dưới thân sắp không kẹp được, cô vừa đau vừa khó chịu, “Cầu xin anh chủ nhân… Tôi đau quá, đừng đụng vào.”

Phó Hựu mỉm cười hài lòng, rút tay về.

“Xem ra là sắp kiên trì không được, nhưng còn tới ba phút nữa lận, nếu không hiện tại trực tiếp kéo ra ngoài đụ đi, đừng đi quá trình này nữa.”

Cô cắn răng lắc đầu, “Tôi… Có thể kiên trì được.”

“Nhưng tôi lại không muốn em kiên trì nha.” Cuối cùng anh cũng nói ra mục đích của mình, trên tay vẫn cầm điều khiển từ xa của trứng rung đang chấn động bên trong.

Đưa nó đến trước mặt cô, Khương Hân kinh hãi biến sắc.

Nhìn khuôn mặt kinh hãi đó, Phó Hựu trìu mến vuốt ve.

“Làm em thất vọng rồi, sao lại không học được thông minh chứ? Em thật cho rằng, em kẹp chặt thì tôi sẽ không ra ngoài đụ em sao? Em nghĩ nhiều rồi, chẳng qua cho em một hy vọng mà thôi, nên đụ thì tôi vẫn sẽ đụ.”

Nói xong, anh thấp giọng cười lên, đồng thời ấn nút điều khiển từ xa trong tay.

Trứng rung bị đẩy vào cổ tử cung nhanh chóng nảy lên, anh cố ý chỉnh mức rung cao nhất, nửa cây gậy rung lộ ra bên ngoài căn bản là kẹp không nổi, gần như bị trứng rung nảy lên bên trong kéo theo chấn động.

Trong nháy mắt trượt ra, bên tai vang lên tiếng cười của anh.

“Ai nha, rớt rồi.”

Cố ý.

Anh nắm lấy cánh tay cô, rồi mở toang cánh cửa sổ sát đất, bắt đầu kéo cô ra bên ngoài. Bắp chân bị hư hại không đi được, chỉ có thể để mặc cho anh kéo đi. Gió thu mát mẻ thổi vào trên thân thể không mặc gì của cô, ngoại trừ cảm giác xấu hổ quá mức khi bị bại lộ trong thiên nhiên, còn lại cũng chỉ có thống khổ nhục nhã.

Cô ra sức chống cự, trong mắt anh lại thành tán tỉnh.

“Đừng… Sẽ bị nhìn thấy đấy! Tôi không muốn ở chỗ này!”

Phó Hựu ném cô ra phía sau một gốc cây, cỏ xanh trên mặt đất đâm xuyên qua tấm lưng trơn bóng của cô, vừa ngứa vừa đau.

“Yên tâm, sẽ không có ai tới đây đâu, chỉ cần em đừng kêu quá lớn, sẽ không có ai phát hiện ra.” Ánh mắt anh bắt đầu lóe lên vẻ hưng phấn cùng dục vọng, người trên đất xanh, làn da sạch sẽ mịn màng tạo thành sự tương phản rõ ràng với sắc xanh non. Đè cô ra đụ, nhất định sướng lắm đây.

Một làn gió thu thổi qua, trên người cô nổi lên phản ứng, rét lạnh run rẩy, Phó Hựu đè cô ở dưới thân, vuốt ve trứng rung đang chấn động bên trong miệng huyệt, bắt đầu chậm rãi rút ra, ném lên bãi cỏ, vẻ mặt ôn nhu lại đe dọa cười.

“Đợi lát nữa đụ em sướng, em sẽ nóng thôi.”

Anh kéo áo choàng tắm của mình ra, tuốt dương vật đã cứng, để ở miệng huyệt cô, uy hiếp nói, “Lần này tôi mặc kệ bên dưới em có ướt hay không, tốt nhất em nhanh chóng hưởng thụ đi, nếu không có đâm nát dưới thân em tôi cũng sẽ không dừng lại đâu.”

Nói xong, anh bắt đầu tiến vào bên trong, Khương Hân thống khổ há to miệng, trong lúc nhất thời không tiếp nhận được vật lớn của anh, tay bắt lấy vai anh, móng tay hung hăng bấu vào da anh.

Giọng nói kích động tình dục của người đàn ông thì thầm vào tai cô, “Phải nhỏ giọng chút đấy, tuy rằng bình thường bọn họ đều ở dưới tầng hầm, nhưng lỗ tai rất thính, nếu thật sự nghe được âm thanh gì, nhất định sẽ đi lên xem xét, đến lúc đó tôi không ngại để cho mấy trăm người kia nhìn chúng ta làm tình đâu.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận