Chương 80

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 80

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Tiêu Dật Việt về đến nhà, nhìn thấy Tạ An Na thì không nhịn được nhíu mày. Anh chỉ liếc nhìn cô ta một cái, sau đó lập tức thu hồi đường nhìn.
“Sao cô ta lại ở đây?” Tiêu Dật Việt nhẹ giọng hỏi.
“An Na muốn học tập chăm chỉ nên nhờ em dạy cho em ấy một chút.” Diệp Yên Yên mỉm cười giải thích.
“Không biết thì có thể hỏi giáo viên.” Tiêu Dật Việt vừa nghe thấy lý do đó thì nhíu mày, ánh mắt giấu sau gọng kính của anh lạnh lùng quét về phía Tạ An Na.
“Có phải anh Dật Việt có hiểu lầm gì với em không? Thực ra em cũng vì bất đắc dĩ nên mới phải tới quấy rầy chị Yên Yên…” Tạ An Na làm sao có thể không phát hiện ra thái độ khó chịu của Tiêu Dật Việt đối với mình cơ chứ. Cô ta lập tức làm ra vẻ đáng thương, mong muốn nhận được chút thương xót từ anh. Nhưng thái độ đó của cô ta lại càng khiến Tiêu Dật Việt chán ghét hơn.
“Tiểu Dật, có đôi khi học một mình rất nhàm chán, có người học cùng thỉnh thoảng có thể tâm sự một chút cũng được mà…” Diệp Yên Yên nhìn ra được sự không hài lòng của Tiêu Dật Việt, vội vàng lên tiếng.
“Đừng học quá muộn…” Tiêu Dật Việt nhìn dáng vẻ đáng yêu của Diệp Yên Yên thì cũng không đành lòng từ chối, chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời.
Nói xong, anh không thèm nhìn Tạ An Na lấy một cái mà xoay người đi vào phòng ngủ.
“…” Tạ An Na nhìn theo bóng lưng chàng trai rời đi, trong lòng càng khơi gợi ham muốn chiếm hữu lấy anh làm của riêng. Anh càng chán ghét cô ta thì cô ta càng muốn nhìn thấy chàng trai ngạo mạn đó quỳ mọp dưới chân mình.
Hai người học một mạch đến tận khuya, Diệp Yên Yên cũng không biết thời gian trôi nhanh như thế. Mãi đến khi cô ngẩng đầu lên thì mới thấy sắc trời bên ngoài đã tối mịt.
“Em phải về nhà thôi.” Tạ An Na cũng nhìn đồng hồ, sau đó chậm rãi thu dọn sách vở lại.
“Nửa đêm thế này một mình em về nguy hiểm lắm.” Diệp Yên Yên không yên lòng nói. Tạ An Na nghe thế thì khẽ nhếch mép, nhưng lại nghe Diệp Yên Yên nói tiếp: “Để chị gọi taxi cho em về, như vậy an toàn hơn.” Diệp Yên Yên nói xong thì cầm điện thoại lên đặt xe, Tạ An Na muốn từ chối, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Không thể để cho Diệp Yên Yên cô ta đang tìm cách được ngủ lại đây được, như thế sẽ khiến cho người khác nghi ngờ.
“Chị Yên Yên, em hơi khát nước, chị có thể rót cho em ly nước được không?” Tạ An Na nhanh chóng nghĩ cách.
“Chờ chị một lát.” Chờ đến khi Diệp Yên Yên đưa nước tới, cô ta giả vờ cầm không chặt, ly nước lập tức rơi xuống đất vỡ tan.
“Ôi, em xin lỗi…” Tạ An Na thấy thế thì lập tức ngồi xổm xuống nhặt mảnh vỡ, sau đó cố tình cứa một mảnh nhỏ vào tay.
Máu tươi lập tức chảy ra ngoài. Diệp Yên Yên nhìn thấy thì sợ hãi hét lên, vội vàng đỡ cô ta đứng dậy.
“Có chuyện gì vậy?” Tiêu Dật Việt nghe thấy động tĩnh bên ngoài thì vội vàng đi ra kiểm tra. Anh nhìn thấy tay Tạ An Na đầy máu thì nhíu mày.
“Là tự em không cẩn thận nên mới bị thương…” Tạ An Na nhìn ra sự thiếu kiên nhẫn và ánh mắt dò xét của chàng trai thì lập tức giả bộ yếu ớt để thu hút sự chú ý của anh.
“Chị đã xử lý xong vết thương cho em rồi.” Diệp Yên Yên thuần thục lấy ra hộp y tế, sau đó nhẹ nhàng băng bó vết thương cho Tạ An Na.

Bình luận

Để lại bình luận