Chương 80

: Lạc Minh mở rộng trái tim ước định đăng ký kết hôn, đánh dấu hoàn toàn mở khoang sinh sản bị bắn no bụng (Hoàn) (phần 2)

“Không phải em đã tròn hai mươi rồi sao? Có thể đăng ký kết hôn, vì sao không thể dời?”

”Anh Lạc Minh, anh nghĩ kỹ chưa?” Tiêu Trạch hỏi, rất nghiêm túc hỏi.

Lạc Minh gật đầu.

“Vì sao?”

”Nào có nhiều vì sao như vậy?”

“Em sợ anh hối hận.”

Lạc Minh nở nụ cười: “Em mà còn sợ anh hối hận, nhiều Omega chọn em như vậy mà em không cần, hết lần này tới lần khác lại chỉ ỷ vào anh…” Như tàn hoa bại liễu, còn quậy cho nửa đời trước hỏng bét.

Thật ra anh không quan tâm rốt cuộc có yêu hay không, rốt cuộc yêu sâu đậm bao nhiêu, có thể tìm một người đáng tin cậy qua nửa đời sau, không đến mức lẻ loi không nơi nương tựa, anh đã rất hài lòng rồi.

Thời điểm thay đổi giới tính, anh vẫn luôn kiêu ngạo cho rằng đời này mình có thể cô độc một mình, làm một quý tộc độc thân lưu hành trên mạng tiêu sái cả đời.

Nhưng khi thật sự nếm qua cuộc sống cô đơn không nơi nương tựa, mới hiểu được cô độc đáng sợ đến cỡ nào, đáng sợ đến mức tiên tử như Tam Thánh Mẫu cũng có thể động tâm với Lưu Ngạn Xương bình thường cũng chưa chắc có sở trường.

Tiêu Trạch nhất định là mạnh hơn Lưu Ngạn Xương của Tam Thánh Mẫu, hơn nữa hắn đối với anh cũng có tình cảm yêu thích, ai có thể cự tuyệt một con chó lớn ngoan ngoãn đáng yêu đây?

Lạc Minh sột soạt sột soạt vuốt lông của chó to, nói: “Trước khi anh trở về, còn kiên định muốn chờ em đến cấp SSS, nhưng một khắc em chạy như điên về phía anh, ôm lấy anh, anh đã dao động. Bị em đè ở trên bãi biển làm mấy hiệp, đột nhiên suy nghĩ thông suốt.”

Cho dù kết quả cuối cùng là em trai chán ghét anh trai tuổi già sắc giảm, đá văng anh thì cũng không có gì không thể tiếp nhận.

Người sống một đời, có thể vui vẻ bao lâu thì cứ hưởng thụ đi.

”Được, chúng ta trở về sẽ lĩnh giấy chứng nhận ngay, sau đó dời hộ khẩu của anh đến nhà em.” Tiêu Trạch nâng Lạc Minh lên, đưa người nằm ở giữa giường, thoải mái ôm anh: “Sau này, thứ em có, anh đều sẽ có. Thứ trước kia anh không có, em cũng sẽ cho anh.”

”Nói mê sảng cái gì vậy?”

”Nhớ tới anh trai trước kia là một bé đáng thương, chỉ là em phát hiện muộn, bây giờ mới phát hiện, còn phát hiện tên không hiểu chuyện thích gây phiền toái trong miệng dì Ân thật ra là một quỷ ủy khuất thiếu tình yêu thương.”

Lạc Minh cười ra tiếng: “Em đang đồng cảm với anh đấy à?”

”Không có.” Tiêu Trạch sờ sờ lưng anh: “Chỉ là đau lòng anh, bởi vì yêu anh, mới có thể đau lòng anh. Hai ngày nay mấy người nhà họ Lạc, chị Lạc Yên đối xử với anh như thế nào, em đều thấy rõ ràng. Trước đây không rõ vì sao bọn họ chán ghét anh, hiện tại đã biết rồi.”

“Họ ghét anh là điều nên làm…”

”Bọn họ đều bao che người nhà.” Tiêu Trạch ngắt lời anh: “Em cũng bao che người nhà, mẹ em càng bao che người nhà, mặc kệ họ có thế nào thì cũng không nên, anh chịu ủy khuất, em liền đau lòng anh, ra mặt cho anh. Hiện tại không có bản lĩnh, vậy thì kêu người lớn ra mặt giúp chúng ta, về sau lớn lên có bản lĩnh, em sẽ tự mình ra mặt thay anh.”

________________

Bình luận

Để lại bình luận