Chương 80

“Chậc chậc, ướt như thế này rồi cơ à? Thật là lẳиɠ ɭơ.”
Quyền Đình trêu chọc cô, bàn tay đặt ở miệng tiểu huyệt cảm nhận được tiểu huyệt đang co rụt lại, sau đó run rẩy phun ra một tia nước nhỏ.
“A…”
“Ồ? Nói vài câu đã lêи đỉиɦ rồi?”
“Ồ… Đừng bảo là…”
Mộ Lôi đã xấu hổ đến mức không dám nhìn anh, hai mắt cô nhắm chặt lại, cả người nhìn như sắp khóc.
Cơ thể vừa đạt tới cao trào nhạy cảm vô cùng, chỉ một ngón tay cũng khiến cô không nhịn được mà rêи ɾỉ.
“Ưʍ…”
Mộ Lôi lắc mông, muốn ngón tay của anh càng chui vào sâu hơn. Quyền Đình có lẽ cũng không ngờ cô lại mạnh dạn như thế, nhất thời không để ý, ngón tay đã bị tiểu huyệt của cô thành công nuốt lấy.
“A… Thoải mái quá…”
“Mộ Lôi.”
Anh nghiến răng nghiến lợi nói bên tai cô, sau đó rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt nóng bỏng và chật hẹp. Ngón tay vừa ra ngoài, Mộ Lôi đã bất mãn rên lên một tiếng.
“Ưm, chủ nhân, em vẫn còn muốn, ngài nói lần này sẽ cho người ta ăn no mà…”
Lúc này Mộ Lôi đã không chịu đựng được nữa, đầu óc bị du͙© vọиɠ làm cho mê muội, lời nói dâʍ đãиɠ như thế nào cũng có thể nói ra được.
Quyền Đình vừa tức giận vừa buồn cười nhìn cô, anh giơ tay lên đánh mạnh lên cặp mông tròn trịa của cô một cái: “Sao bây giờ lại lẳиɠ ɭơ như thế này?”
Mộ Lôi bị nói thế hơi ngượng ngùng, nhưng cô không khống chế được khát vọng trong lòng mình, tiếp tục không biết xấu hổ mà đòi hỏi Quyền Đình: “Chủ nhân… Em muốn…”
Anh không nói nữa, lôi từ trong túi áo ra một chiếc hộp. Bên trong hộp là một cây gậy massage còn lớn hơn cây gậy lần trước, Quyền Đình lập tức vén mép qυầи ɭóŧ của cô lên, nhét vào trong.
“A…”
Cảm giác được lấp đầy trong chốc lát khiến Mộ Lôi không nhịn được mà rêи ɾỉ thành tiếng, gương mặt nhỏ nhắn nhìn chủ nhân của mình, trong mắt đầy vẻ khát khao.
Quyền Đình làm như không thấy, anh giúp cô chỉnh lại quần áo rồi nắm tay dắt cô xuống dưới lầu.
Vừa đi được một bước thì cây gậy massage kia đã rung lên. Mộ Lôi cắn chặt răng để không rên lên thành tiếng, cả người cô cong lại. Con sói già gian ác đứng bên cạnh nắm lấy eo cô, ghé sát vào tai cô hỏi: “Làm sao thế? Em không sao chứ?”
“Không… Không sao…”
Mộ Lôi đỏ mặt đi về phía trước, cây gậy trong tiểu huyệt lại tiếp tục rung lên.
“A…”
Cô khó chịu cúi gập người xuống, cả người run rẩy, hai tay nhéo chặt bắp đùi mình.
“Thực sự không có chuyện gì chứ? Hả?”
Quyền Đình vừa nói vừa vươn tay xoa mông cô.
“A…”
Bất ngờ không kịp đề phòng, Mộ Lôi run lên một cái. Cô lo lắng nhìn khắp xung quanh, thấy không có người nào mới an tâm thở phào một hơi, dáng vẻ đáng thương nhìn chằm chằm Quyền Đình.
“Chủ nhân, đừng thế mà…”
Mộ Lôi chợt nhớ tới hôm mà cô nhận chủ nhân, khi hai người rời khỏi WonderLand, Quyền Đình cũng sờ soạng cô như vậy.
Lúc đó cô có phản ứng như thế nào nhỉ? Hình như là đã tức giận nói gì đó với Quyền Đình, nhưng cô không nhớ đã nói gì.
Mộ Lôi không khỏi thở dài trong lòng, cảnh tượng giống như nhau, thế nhưng chưa được bao lâu thì phản ứng của cô đã khác rồi.
Quyền Đình lịch sự mở cửa xe để cô ngồi vào trước, Mộ Lôi vừa bước một chân lên xe thì chiếc gậy massage lập tức rung mạnh hơn.
“A!”
Bị đột kích bất ngờ, Mộ Lôi không nhịn được mà kêu lên một tiếng, váy cô hơi nhếch lên, để lộ đũng quần ướt nhẹp.
Cô khóc không ra nước mắt, kéo váy xuống rồi ngồi im lặng bên ghế lái.

Bình luận

Để lại bình luận