Chương 81

Mới đẹp làm sao!
Cổ họng Quân Bạch chuyển động, ánh mắt anh dần trở nên nóng bỏng gần như làm tan chảy trái tim của Ngôn Khả Khả.
Trước khi cô có thể ngượng ngùng cúi đầu, Quân Bạch đã ôm lấy má cô, một nụ hôn đầy vội vàng và mãnh liệt đáp xuống môi cô.
Môi lưỡi gặp nhau, nước bọt hòa lẫn.
Nhiệt độ dần lên cao, gió từ ban công thổi qua nhưng vẫn không làm dịu đi du͙© vọиɠ hừng hực trong lòng hai người.
“Ưm~” Ngôn Khả Khả cắn môi dưới, cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khi Quân Bạch xoa ngực cô.
Quân Bạch đặt Ngôn Khả Khả lên xích đu, sau đó nằm đè lên trên người cô, một tay luồn vào xoa nắn cặρ √υ” của cô, tay còn lại thì khẽ vuốt ve qυầи ɭóŧ của cô.
“Vợ à, em ướt rồi.” Quân Bạch cắn vành tai nói nhỏ.
Hơi thở của anh phả vào tai, vừa nhẹ nhàng, vừa ngứa.
“Ưm~chồng…ưm ~ chúng ta…vào…nhà…trước đã…” Giọng nói mềm dịu của Ngôn Khả Khả cất lên.
Ngón tay Quân Bạch cách lớp qυầи ɭóŧ hung hăng đâm vào tiểu huyệt của cô, “Liền ở đây! Còn chưa thao em ở ban công bao giờ!”
Sau khi nói xong, Quân Bạch không đợi cô từ chối liền kéo qυầи ɭóŧ của cô sang một bên, ngón tay mảnh khảnh của anh nhanh nhẹn cắm vào, trực tiếp thọc vào tiểu huyệt nhỏ hẹp của Ngôn Khả Khả.
Thân mình mẫn cảm bị dị vật xâm nhập, khiến tiểu huyệt của cô lập tức tự động chảy dâʍ ŧᏂủy̠, ngón tay dùng sức cắm rút phát ra tiếng nước “òm ọp”.
Ngôn Khả Khả nằm trên xích đu, đỏ mặt rêи ɾỉ chịu đựng sự trêu chọc của Quân Bạch.
Một lúc sau, Quân Bạch cởi bỏ quần áo của Ngôn Khả Khả ra, thân thể trần trụi ở dưới thân anh, không có gì che giấu.
Quân Bạch nhìn theo đường nét cơ thể tinh xảo của cô, vuốt ve làn da mịn màng của cô từng chút một, đốt cháy du͙© vọиɠ trên cơ thể cô.
Ngôn Khả Khả khép chặt hai chân lại, siết chặt hai ngón tay đang cắm rút, vẻ mặt vừa có vẻ hưởng thụ vừa không hài lòng.
Trán Quân Bạch đã toát mồ hôi rồi, anh thở hổn hển nói: “Vợ tao hóa, tiểu huyệt kẹp chặt như vậy là muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn thao sao?”
“Ưm ~ Mau cắm vào…” Ngôn Khả Khả quyến rũ nói.
Quân Bạch bật cười dâʍ đãиɠ, nhanh chóng cởϊ qυầи ra, để chân nhỏ của cô gác lên vai mình, côn ŧᏂịŧ to lớn hung hăn đâm thẳng vào tiểu huyệt.
“Sướиɠ không?” Quân Bạch trực tiếp đâm tới hoa tâm của cô, một tay hung hăng xoa nắn bộ ngực trắng mịn.
“Sướиɠ…ưm ~ sướиɠ quá…chồng…mau thao em…” Ngôn Khả Khả đáp lại đầy gợi cảm.
“Thiếu thao như vậy sao? Thật đúng là một tao hóa! Còn là một tao hóa chặt khít! Mỗi ngày đều muốn được côn ŧᏂịŧ lớn thao!”
Sau khi nghe cô nói xong, Quân Bạch không hề khách khí, côn ŧᏂịŧ trong tiểu huyệt điên cuồng cắm rút.
Ngôn Khả Khả bị thao tới hét lớn, xích đu dưới thân phát ra âm thanh “ken két”.
“Tao hóa, kêu lớn tiếng như vậy không sợ bị người khác nghe thấy sao?” Quân Bạch cười trêu chọc.
Ngôn Khả Khả vội vàng che miệng, tiếng rêи ɾỉ bị bàn tay chặn lại.
Quân Bạch cười xấu xa nói: “Vừa rồi em kêu dâʍ đãиɠ như vậy, em nghĩ có người đang lén xem chúng ta thao huyệt không?”
Vừa nói, Quân Bạch vừa dùng sức, như muốn Ngôn Khả Khả kêu lên và bị người khác phát hiện.
Ngôn Khả Khả không kìm được, hai mắt đẫm lệ, cô liều chết ôm lấy cổ Quân Bạch, trút hết kɧoáı ©ảʍ ra ngoài.
“Ưm ~ Quân Bạch…anh…anh mau bắn…đừng để bị phát hiện…ưm ~” Ngôn Khả Khả thấp giọng nói.
Quân Bạch bị cô kẹp chặt tới nỗi sướиɠ muốn chết sao có thể quan tâm tới chuyện khác, bàn tay nhanh chóng nắm lấy eo cô, hung hăng cắm rút.
Về phần tiếng rên sao? Nghe được thì cứ nghe đi! Không có gì quan trọng hơn việc thao huyệt!
Sau khi hung hăng thao huyệt trong nửa giờ, Quân Bạch cuối cùng cũng xuất tinh trong tiếng cọt kẹt của chiếc ghế xích đu.

Bình luận

Để lại bình luận