Chương 81

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 81

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cô sợ sẽ trở thành người mà anh trai muốn cô trở thành.

Diệp Nam Phong ngậm lấy dái tai của cô cắn một phát, ngay sau đó đưa vào miệng mút, dái tai mềm mại dường như đã đụng phải vật gì cứng cứng, làm cô không thoải mái.

Diệp Nam Phong nhéo nhéo vành tai cô: “Chi Chi, anh vừa xỏ khuyên lưỡi.”

Diệp Chi liếc mắt anh một cái, hình như không quá để ý lắm, cổ đẩy vai anh ra: “Ba mẹ còn đang ở bên ngoài….”

“Chi Chi có muốn thử dùng nước nghe lời không?”

Diệp Chi sợ tới mức mặt mày tái mét: “Không, em không muốn!”

Tuy rằng nước nghe lời chỉ khiến cô quên đi chuyện vừa xảy ra, nhưng khi Diệp Nam Phong nhắc đến cái tên này, trong đầu cô liền hiện ra dáng vẻ la hét thảm thiết của Tiền Phi Long ngày đó.

Đôi chân Diệp Nam Phong trực tiếp dẫm phế chỗ đó của người đàn ông.

So với người khác thì anh trai đối với cô dường như có vẻ ôn hòa hơn. Diệp Chi bây giờ chỉ cần thấy anh là thân thể sẽ không tự chủ được mà run rẩy.

Thấy cô không dám vùng vẫy nữa, Diệp Nam Phong đưa tay mở cổ áo cô ra.

Quả nhiên, phương pháp này vẫn là hiệu quả nhất.

Diệp Chi quay người đi, cắn môi dưới, sắc mặt tái nhợt: “Anh như vậy thì có khác gì Tiền Phi Long chứ?”

“Hắn nhỏ.” Diệp Nam Phong nắm lấy tay cô đặt lên dương vật của mình: “Có thể giống nhau được sao?”

Hai gò má Diệp Chi lập tức ửng hồng: “Anh, anh đúng là không biết xấu hổ.”

Có ba mẹ ở nhà, Diệp Nam Phong không tiện động tay động chân, cho nên anh vào phòng cô luôn phải tìm cớ, chẳng hạn như lần này là anh trai đến tư vấn tâm lý cho em gái. Cứ thế anh đường đường chính chính bước vào phòng cô, ôm cô gái nhỏ đè lên cửa, hôn lên làn da trắng như tuyết lộ ra trên cơ thể cô.

Đôi môi nóng bỏng của họ chạm vào nhau, đầu lưỡi Diệp Nam Phong liếm quanh xương quai xanh Diệp Chi, khuyên lưỡi cứng rắn cùng với đầu lưỡi mềm mại đồng thời di chuyển trên làn da cô, vừa đau lại vừa ngứa, khơi dậy những ký ức sâu thẳm trong cơ thể cô.

Diệp Chi thở gấp, ngón tay đan vào nhau, thân thể theo bản năng nắm lấy đầu đối phương: “Đừng dùng lưỡi….”

Diệp Nam Phong nghe lời chỉ dùng môi hôn lên ngực cô, cởi quần áo ném xuống đất. Diệp Chi đối với anh vẫn rất sợ, hình ảnh anh trai tra tấn Tiền Phi Long thỉnh thoảng lại hiện lên trong đầu cô.

Tay Diệp Nam Phong đặt trước ngực Diệp Chi, lúc anh đang định cởi áo ngực ra thì cô bỗng nhiên đẩy anh: “Không, không được, anh hai, anh còn như vậy thì mẹ sẽ không bỏ qua cho anh đâu!”

Hôm nay mẹ đã tuyên bố, ai dám đụng đến cô thì bà nhất định sẽ bắt đối phương trả giá, cho dù người đó đã đủ thảm, mẹ cũng không bỏ qua cho đối phương.

Kể cả người đó là anh.

Chỉ cần cô bước ra và nói với mẹ rằng anh trai đã cởi quần áo của cô.

Diệp Chi giãy giụa muốn mở cửa, nhưng đã bị Diệp Nam Phong túm chặt lấy tay, anh nhanh chóng xé toạc đồ lót cô ra, ném về hướng ban công bên kia.

Hiện tại Diệp Chi đang khỏa thân, không thể chạy ra ngoài.

Cô đẩy anh trai ra và muốn đi tìm đồ lót của mình, Diệp Nam Phong giữ cô lại. Trong lúc giằng co, cả hai cùng ngã xuống thảm.

Đây là tấm thảm mẹ Diệp vừa mới mua cho Diệp Chi, bởi vì con gái không thích mang tất, mà thích bước chân trần xuống đất, Thái Nhã Vân không khuyên được con gái nên đành mua thảm lông về lót trong phòng cô.

Cho nên hai người ngã xuống đất cũng không đau, Diệp Nam Phong đè lên cơ thể trần truồng của Diệp Chi: “Chi Chi, chúng ta chơi một trò chơi đi, chỉ cần trước khi em đạt cao trào bò đến ban công lấy được đồ lót của mình, thì từ nay về sau anh sẽ không bao giờ chạm vào em nữa, thế nào?”

Diệp Chi liếc nhìn về phía ban công ở xa.

Phòng của cô rất rộng, từ cửa đến giường còn có một phòng để quần áo, cách ban công khoảng mười mét.

Và chỉ cách đây 20 mét mà thôi, sau này có thể anh trai sẽ không chạm vào mình nữa.

Diệp Chi ngay tức khắc có hy vọng: “Thật sao?”

“Ừm, thật, anh hai sẽ không ngăn cản em bò, và em cũng không được ngăn cản anh hôn em.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận