Chương 81

“Cảm ơn chị Yên Yên, xin lỗi lại gây thêm phiền toái cho chị.” Tạ An Na nhìn vết thương đã được băng bó cẩn thận thì mở miệng nói lời cảm ơn, nhưng đôi mắt không an phận của cô ta thì không ngừng liếc trộm Tiêu Dật Việt.
“Không cần cảm ơn.” Diệp Yên Yên còn chưa kịp nói gì thì Tiêu Dật Việt lên tiếng trước: “Không còn sớm nữa, ngày mai Yên Yên còn có việc, không thể lãng phí thời gian vào những chuyện không đâu.” Tiêu Dật Việt thẳng thắn ra lệnh đuổi khách. Anh cũng không cần phải khách sáo làm gì cả, dù sao thì một người không an phận thủ thường thế này ở bên cạnh Diệp Yên Yên cũng không phải chuyện tốt.
“Em… Em về ngay đây… Xin lỗi đã quấy rầy anh chị.” Tạ An Na lập tức hiểu ra được ý tứ trong lời nói của Tiêu Dật Việt. Cô ta thấy không chiếm được chỗ tốt thì cũng không cần ở lại nơi này lãng phí thời gian nữa, mỉm cười chuẩn bị rời đi.
“Trời tối như vậy rồi, một cô gái đi ngoài đường không an toàn, để chị gọi xe cho em.” Diệp Yên Yên đơn thuần vẫn còn lo lắng cho an nguy của Tạ An Na, cô định gọi taxi cho cô ta về thì lại bị ngăn lại.
“Không cần đâu ạ, em làm phiền chị nhiều lắm rồi, tự em về được.” Tạ An Na nói xong thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình, sau đó cũng không chờ Diệp Yên Yên giữ lại, cô ta nhanh chóng chạy đi.
“Em phát hiện anh có thành kiến rất lớn với An Na.” Diệp Yên Yên nhìn theo bóng lưng Tạ An Na, khoanh hai tay trước ngực nhìn Tiêu Dật Việt, chờ đợi lời giải thích của anh.
“Anh cũng không biết tại sao, nhưng anh không thích cô ta ở cạnh em.” Tiêu Dật Việt vòng tay ôm lấy thân thể mềm mại của thiếu nữ, thì thầm bên tai cô.
Anh ngưi mùi thơm quen thuộc trên người cô, hô hấp lập tức trở nên khó khăn, bàn tay không an phận cũng bắt đầu sờ soạng khắp người cô.
“Ưʍ… Em đang nói chuyện nghiêm túc với anh đó… Sao anh lại… A…” Diệp Yên Yên muốn ngăn cản, nhưng lại bị chàng trai ôm lấy, đè lên bàn ăn: “Ưʍ…” Diệp Yên Yên muốn lên tiếng chống lại, nhưng lập tức bị Tiêu Dật Việt hôn lên môi. Nụ hôn cháy bỏng khiến cô bối rối, đến khi định thần lại được thì quần áo đã bị Tiêu Dật Việt cởi sạch rồi.
“Đừng… Đừng mà… Chúng ta… chúng ta vào phòng ngủ…Ở đây sẽ bị nhìn thấy mất…” Diệp Yên Yên bị chàng trai trêu chọc đến nỗi toàn thân bủn rủn, không còn sức lực phản kháng, cô chỉ có thể run rẩy cầu xin anh.
Lúc này hai người đang ở trong phòng bếp, cửa sổ phòng bếp là cửa kính, nếu có người nào nhìn thấy chuyện hai người bọn họ đang làm thì Diệp Yên Yên sẽ không còn mặt mũi đối mặt với hàng xóm nữa.
“Yên Yên đừng sợ, bây giờ không có ai đi qua đâu…” Tiêu Dật Việt không ngừng hôn lên đôi môi đỏ mọng của thiếu nữ, giọng nói trầm khàn lớn diện cho du͙© vọиɠ của anh, khao khát muốn lấp đầy cô gái trong lòng.
Tiêu Dật Việt không để ý đến sự phản kháng của Diệp Yên Yên, anh đã quen thuộc mọi điểm nhạy cảm của thiếu nữ, chỉ một lát sau thì Diệp Yên Yên đã bị chàng trai dùng ngón tay đưa lên cao trào. Thân thể mỏng manh của cô nằm gọn trong lòng Tiêu Dật Việt, để mặc anh muốn làm gì thì làm.
“A…” Sau khi lêи đỉиɦ, Tiêu Dật Việt hoàn toàn không cho Diệp Yên Yên cơ hội nghỉ ngơi. Anh tiếp tục đưa đẩy côn ŧᏂịŧ nóng hổi của mình tiến vào bên trong, tiểu huyệt nhớp nháp vẫn thít chặt như trước, không ngừng mυ”ŧ chặt lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh…

Bình luận

Để lại bình luận