Chương 81

Cửa xe đóng lại, Quyền Đình đi vòng qua đầu xe, mở cửa ngồi vào vị trí ghế lái, cúi người tới gần cô.
Gương mặt tuấn tú của anh cách cô càng lúc càng gần, ngay khi Mộ Lôi tưởng anh muốn hôn mình thì anh lại nghiêng đầu, giúp cô thắt dây an toàn.
Con người này đúng là thích trêu chọc người khác!
Mộ Lôi còn đang chìm đắm trong cảm giác bị anh trêu đùa thì một nụ hôn nhẹ đột nhiên rơi lên môi cô, chỉ khoảng hai giây sau là rời đi. Cô ngẩng đầu nhìn Quyền Đình, nhưng đối phương lại làm như không có chuyện gì, chậm rãi thắt dây an toàn vào.
Sau đó, gậy massage cũng không rung nữa, lúc mới đầu Mộ Lôi còn cảm thấy khá may mắn, nhưng cuối cùng lại cảm thấy trống rỗng vô cùng. Cô cọ hai chân vào nhau, cả người ngứa ngáy khó chịu.
“Ưʍ… Chủ nhân… Ngứa quá…”
Mộ Lôi quay đầu nhìn anh, hai tay nhéo chặt bắp đùi, cảm giác thèm được làʍ t̠ìиɦ khiến cô đứng ngồi không yên.
“Đợi thêm lát nữa, đi dạo phố trước đã.”
Quyền Đình không để ý đến cô, tiếp tục chăm chú lái xe.
“…Vâng.” Cô lí nhí đáp lại.
Nhìn thấy Quyền Đình không để ý tới mình, Mộ Lôi đánh liều luồn tay xuống dưới, muốn âm thầm xoa nắn cho bản thân bớt ngứa ngáy.
“Cứ thử làm thế xem.”
Nghe thấy lời đe dọa của Quyền Đình, Mộ Lôi lập tức rụt tay về. Cô tiếp tục xoa đùi, nhưng cơn ngứa ngáy vẫn không hề giảm bớt.
Cô khó chịu lắc mông, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng ngâm nga, hi vọng có thể thu hút được sự chú ý của chủ nhân, nhưng Quyền Đình vẫn tập trung lái xe như trước.
“Ưʍ… Chủ nhân… Ư… A… Muốn…”
Dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều đến mức chảy xuống cả váy, ngay cả mông cô cũng ướt một mảng. May mà hôm nay Mộ Lôi mặc váy đen nên không bị nhìn ra. Món đồ chơi trong tiểu huyệt lại rung lên, nhưng thứ đó vẫn chưa đủ. Cô muốn có một thứ to hơn đâm vào, thậm chí còn đâm vào một cách thô bạo không thương tiếc.
“Ưʍ… Ưʍ…”
Mộ Lôi nhắm mắt lại, vừa thở hổn hển vừa lắc đầu, khó chịu vô cùng.
Quyền Đình đỗ xe lại, Mộ Lôi lập tức cầm túi xách chuẩn bị đứng lên. Vừa mới đặt chân xuống đất thì cô đã thấy như chân mình mềm nhũn, suýt nữa ngã nhào, may mà Quyền Đình nhanh tay lẹ mắt đỡ được cô.
“Cẩn thận.”
Cũng không nhìn là ai gây ra chuyện này!
Mộ Lôi thầm mắng trong lòng, nhưng ngoài mặt chỉ có thể giả vờ tươi cười. Điều khiển của gậy massage vẫn nằm trong tay anh, cô cảm thấy lúc này mình chẳng khác nào một miếng thịt đặt trên thớt chờ người ta tới chặt.
Bàn tay to lớn của Quyền Đình chế trụ hông cô, đỡ cô đi về phía trước.
Hai người bước vào thang máy đi lên tầng một. Vừa bước ra khỏi thang máy chưa được bao lâu thì Quyền Đình đã nói: “Nếu cảm thấy không hài lòng thì em chọn đi, tắt đi hay là tăng độ rung? Tùy em chọn, tất nhiên là tăng lên bao nhiêu vẫn do tôi quyết định.”
Mộ Lôi suy nghĩ một chút, cảm thấy câu hỏi này là một cái bẫy, cả hai phương án đều rất khó lựa chọn.
Lúc này thân dưới của cô vô cùng trống rỗng, nhưng cô không biết tắt đi thì có thoải mái được hơn không hay lại càng khó chịu thêm. Còn nếu như tăng độ rung thì… Cô không dám nghĩ thêm nữa, bây giờ bọn họ đã ở nơi vô cùng đông đúc, nếu như tăng lên đến mức cao nhất…
Mộ Lôi rùng mình, đột nhiên cảm thấy duy trì trạng thái như bây giờ cũng rất tốt, chỉ tiếc là Quyền Đình không cho cô lựa chọn giữ nguyên.
“Khó chọn lựa sao? Không phải vừa rồi ở trên xe làm loạn lắm à? Hả?” Quyền Đình nắm lấy cằm cô, nhẹ nhàng ma sát.
Quả nhiên là vẫn mang thù.
Mộ Lôi cắn răng, chật vật đưa ra chọn lựa: “Chủ… Em chọn tắt đi.”
Nhìn dòng người nhộn nhịp trước mặt, tiếng “Chủ nhân” vừa định thốt ra đã bị cô kìm nén trở lại.

Bình luận

Để lại bình luận