Chương 82

Lúc Joanka tỉnh lại, xung quanh tối đen, nàng mở mắt, tay không thấy năm ngón, chỉ có thể nghe được tiếng nước gần đó, trong không khí tràn ngập một mùi hương kỳ dị, như mùi thơm nhưng lại không rõ ràng, làm người nàng tê dại, nhưng cơ thể vô cùng thoải mái, giống như… giống như cảm giác khi được Cosier âu yếm.
Nghĩ đến đây, Joanka đột nhiên tỉnh táo lại, nàng thật sự giao cấu với Cosier rồi, bình thường Cosier luôn ấm áp dịu dàng, rất ít khi biểu lộ cảm xúc, thế nhưng lại cuồng bạo cắm rút trong cơ thể nàng như vậy, còn gọi nàng là “ Joanka của ta”, khiến nàng cảm thấy rất khó tả.
Khoảng thời gian này Cosier cố gắng chuẩn bị lễ tế mùa xuân thế nào, nàng nhìn thấy hết, tuy nàng có giúp đỡ hắn nhưng nội tâm lại cực kỳ chua xót, mà hắn lại không chịu lộ ra đối tượng là ai.
Khi đó cách duy nhất để nàng an ủi bản thân là có khả năng người Cosier thích là mình, nhưng với tính hắn, nếu hắn thích nàng thì sao có thể ám chỉ một cách trắng trợn táo bạo như vậy được, bởi vậy nàng chưa bao giờ dám xác nhận suy nghĩ này.
Trên người vẫn còn kɧoáı ©ảʍ sau khi giao hoan, dù đang ở trong bóng tối nhưng Joanka vẫn có thể cảm giác được mặt mình đỏ bừng, nàng lẳng lặng nằm một lát rồi mới nghĩ ra xung quanh quá tối, tuy nàng không biết bây giờ là lúc nào, nhưng dù là ban đêm, lấp kín cửa sơn động cũng không thể tối như vậy được.
Trong lễ tế mùa xuân, nam nhân sẽ nghĩ mọi cách để giữ nữ nhân lại bên mình, không ngừng giao hoan, nam nhân sẽ dùng đủ các thủ đoạn để nữ nhân không thể rời đi. Nàng từng nghe nói, những nam nhân có năng lực chuẩn bị sơn động, vả lại còn có thể chuẩn bị sơn động rộng mà có nhiều đường đi tối thì thường sẽ bố trí một cái hang nhỏ đặc biệt ở sâu trong sơn động để làm nơi chuyên dụng cho lễ tế mùa xuân.
Lúc nữ nhân hôn mê, nam nhân sẽ đưa nàng ấy vào trong cái hang nhỏ này, chặn kín cửa ra, nữ nhân tỉnh lại trong bóng tối, không nhìn thấy cũng không mò được phương hướng, không biết thời gian, càng không thể trốn thoát, thế là chỉ có thể không ngừng giao hoan với nam nhân, hết lần này đến lần khác.
Joanka từng nghe những nữ nhân trong bộ lạc cười đùa nói về chuyện này, nhưng đối với Joanka chưa bao giờ trải qua lễ tế mùa xuân với ai mà nói, đây cũng chỉ là trò cười mà thôi, nàng chưa bao giờ nghĩ đến khả năng mình lại ở trong đó. Nàng chậm rãi đứng dậy, muốn xác nhận xem có phải xung quanh đã bị chặn lại hay không, nhưng bỗng nhiên một chiếc lông cừu khẽ mơn trớn da thịt nàng, làm nàng run rẩy.
“Lạnh không?”
Một cánh tay cường tráng vươn đến từ trong bóng tối, ôm nàng vào lòng thật chặt, Joanka sửng sốt một lát, nhưng mùi hương quen thuộc của nam nhân khiến nàng lập tức hồi thần lại, nàng giãy giụa thoát khỏi cái ôm của hắn: “Đây là đâu?”
Tuy bị Joanka đẩy ra nhưng Cosier chẳng hề sốt ruột, chỉ giữ chặt tay nàng, dịu dàng lấy lòng bàn tay vuốt ve mu bàn tay nàng, khẽ nói: “Quên chuyện vừa nãy rồi sao? Đây là sơn động chuẩn bị đặc biệt cho nàng.”
Nghe được câu “chuẩn bị đặc biệt cho nàng”, Joanka cảm thấy ngọt ngào, nhưng nàng vẫn cố ý lạnh lùng nói: “Ta chưa đồng ý bên ngươi.”
Nàng dừng một lát còn nói thêm: “Tuy đã xảy ra quan hệ một lần, nhưng đừng tưởng ngươi có thể nhốt ta ở trong động, giao hoan với ta suốt cả lễ tế mùa xuân.”
Cosier không trả lời Joanka, nhưng tiếng cười lại vang lên trong bóng tối, trầm thấp mượt mà mang theo âm điệu mê hoặc như lúc nào cũng có thể hút người ta vào vực sâu.
Joanka bị hắn cười như vậy, nàng nghĩ hình như vừa rồi mình nói chuyện quá thẳng, bèn xấu hổ nói: “Ta biết có vài nam nhân sẽ nhốt nữ nhân ở trong động, không ngừng giao hoan với nàng ấy, nhưng cũng phải có thể lực mới được, hơn nữa ta nói rồi, ta chỉ thích nam nhân mạnh hơn ta, ngươi chỉ thực hiện được một lần thừa lúc ta yếu thôi.”
“Joanka…”
Nghe Joanka nói xong, Cosier kéo tay nàng đến để nàng xoa ngực hắn, khẽ nói: “Ta biết nàng thích nam nhân mạnh mẽ, nhưng nàng không khống chế được tình cảm của nàng với ta, không thì cũng sẽ không vì bảo vệ ta mà để lộ bí mật của mình, đối địch với Gadoni.”
Joanka bị hắn làm cho nghẹn họng, mà tay hắn đang dẫn dắt nàng khẽ vuốt ve l*иg ngực bóng loáng của hắn, ái muội lẩm bẩm: “Có thể lực trải qua lễ tế mùa xuân này với nàng hay không thì cũng phải thử mới biết, đúng không?”
Giọng Cosier trong bóng tối như có ma lực khiến Joanka không có sức phản bác, đồng thời, xúc cảm dưới lòng bàn tay cũng làm người nàng nóng lên.
Người của tộc Cassinus không để ý chuyện khoả thân lắm, nam nhân vai trần biểu thị cho người bình thường, nhưng người dị tộc Cosier lại tiếc thịt như vàng, nàng và hắn đã quen nhau hai năm, trước đó cũng chỉ thấy hắn khoả thân một lần, biết hắn không gầy yếu như trong tưởng tượng.
Vừa rồi bọn họ giao hoan kịch liệt, đương nhiên Joanka biết Cosier cường tráng hơn nàng nghĩ, nhưng lúc đó người nàng mềm nhũn, căn bản không có cơ hội để cảm nhận hắn, còn bây giờ đang ở trong bóng tối, hắn dụ dỗ nàng vuốt ve hắn, làm tất cả cảm quan của nàng đều ngưng tụ trên tay.
Da hắn tinh tế mê người hơn tưởng tượng rất nhiều, dần trượt xuống có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong, cứng rắn và đàn hồi, Joanka chỉ ấn nhẹ xuống sẽ lập tức căng ra. Dưới l*иg ngực rắn chắc là bụng, mặc dù bây giờ nàng không nhìn thấy gì nhưng vẫn nhớ ra đường cong mê người ướt mồ hôi khi va chạm trong cơ thể nàng.
Cosier buông tay nàng ra, nàng vẫn lưu luyến vuốt ve, mạnh miệng nói: “Lễ tế mùa xuân rất dài, dù ngươi có cường tráng nhưng cũng sẽ giống những nam nhân không biết tự lượng sức mình, cuối cùng hết sức hộc máu, không bao giờ còn có thể trải qua lễ tế mùa xuân với nữ nhân khác được nữa.”
Nghe nàng nói xong, ngực Cosier hơi rung lên, hắn nâng mặt nàng thấp giọng đáp: “Như vậy không phải đúng ý nàng sao?”
Joanka cứng họng, Cosier cúi đầu xuống hôn nhẹ lên gương mặt nàng, dịu dàng nói: “Không phải trước đó nàng nói là không cho ta đi ôm nữ nhân khác sau lễ tế mùa xuân à, sao không mau vắt khô ta đi.”
“Cosier!”
Joanka vừa thẹn vừa tức đẩy hắn ra, nhưng lại cảm nhận được hạ thân hắn đã cương cứng, trong khoảnh khắc đó, nàng chợt đổi ý, duỗi tay đến cầm thứ dâng trào của hắn, bóp mạnh: “Ngươi đừng tưởng rằng nhốt ta ở trong động là ngươi có ưu thế, vắt khô ngươi rồi, ta vẫn có thể đi ra ngoài tìm nam nhân khác.”
Cosier cũng không ngăn cản động tác của nàng, thản nhiên nói: “Ít nhất phải vắt khô ta trước đã.”
Joanka giận dữ, há miệng muốn cắn phân thân của hắn nhưng bị Cosier giữ lại, cười nói: “Cắn đứt và vắt khô là hai việc khác nhau.”
Joanka hừ một tiếng, nhưng nghĩ đến vẻ mặt đau đớn muốn chết của các nam nhân mỗi khi đá vào bụng dưới của bọn họ, nàng bèn dừng lại, nhẹ nhàng ngậm lấy hai viên tròn tròn nóng cháy của hắn, bắt đầu liếʍ.
Làm Joanka bất ngờ là, Cosier phát ra một tiếng thở cực kỳ thấp, mặc dù giọng rất nhẹ nhưng lại cực kỳ mê người trong bóng tối im lặng.
Joanka sửng sốt một lát, sau đó mỉm cười định liếʍ tiếp, nhưng Cosier lại đột nhiên bế nàng lên, làm nàng cong người rồi xoay nàng lại, trong bóng tối, Joanka không nhìn rõ phương hướng, nhưng rất nhanh chóng, nàng đã sờ được thứ đang trào dâng của hắn, nàng cúi đầu, đôi tay cầm lấy vật nóng cháy, nhẹ nhàng liếʍ láp, lúc này một kɧoáı ©ảʍ khác thường cũng tràn ra từ giữa hai chân nàng.
“A…”
Joanka rêи ɾỉ, đồng thời cũng cảm nhận được hơi thở ướt nóng giữa hai chân, lúc này nàng mới phát hiện, Cosier đang chôn mặt ở giữa hai chân nàng, tách chân nàng ra, liếʍ bộ phận riêng tư nhất của nang.
Lưỡi linh hoạt cuốn lấy hoa hạch hơi sưng, trượt vào cánh hoa liếʍ láp, làm hoa huyệt vừa mới trải qua chuyện người lớn của nàng chảy mật nước, cũng làm hai chân nàng không ngừng run rẩy.
Bị hắn trêu đùa, Joanka gần như thoải mái không thể nhúc nhích, nhưng gai thịt nảy lên trong lòng bàn tay làm nàng tỉnh táo lại; trên tay hai người đều có nhược điểm của đối phương, sao nàng có thể cam tâm không phản kháng mặc hắn chi phối chứ.
Nghĩ đến đây, nàng bắt đầu âu yếm côn ŧᏂịŧ trong tay, đầu lưỡi liếʍ khắp cự vật dữ tợn, trong lần giao hoan trước đó, những hạt nổi phập phồng kinh người và gai thịt nảy nở tà ác này mang đến kɧoáı ©ảʍ kỳ dị mà nàng chưa bao giờ cảm nhận được, Joanka biết không lâu sau chúng nó sẽ vào trong cơ thể nàng, làm nàng nếm được sự sung sướиɠ sa đoạ dâʍ ɭσạи.
A… Mới chỉ giao hoan một lần mà nàng đã mê luyến tư vị khi bị nam nhân tiến vào, bởi vì người giao hợp với nàng chính là Cosier, nếu có thể, nàng thật sự muốn vắt khô hắn, để hắn hoàn toàn thuộc về nàng.
Vậy nên nàng cố gắng kiềm chế từng đợt kɧoáı ©ảʍ vọt đến hạ thân, tích cực ngậm lấy nghiệt vật của hắn mà liếʍ láp.
Nam nhân tích cực chuẩn bị lễ vật trước lễ tế mùa xuân, nữ nhân cũng sẽ tích cực chuẩn bị làm đẹp, cười đùa rất nhiều chuyện, tuy Joanka không có lòng tham dự lễ tế mùa xuân nhưng cũng nghe được không ít nội dung liên quan.
Các nàng ấy đều nói, nam nhân cực kỳ thích nữ nhân ngậm hạ thân của mình rồi liếʍ, liên tục phun ra nuốt vào như đang giao cấu thay cho hoa huyệt, sẽ làm bọn họ hưng phấn không thể kiềm chế nổi, mặc cho nữ nhân chi phối. Vốn dĩ Joanka còn nửa tin nửa ngờ, huống chi nàng muốn ngậm hết đồ vật thô to của Cosier vào còn khó, chỉ có thể miễn cưỡng ngậm, nhưng theo động tác của nàng, nàng có thể cảm nhận được, côn ŧᏂịŧ trong tay giống như vật sống, đang kích động nóng cháy như muốn thoát khỏi tầm nắm của nàng.
Nhận được phản ứng kịch liệt như vậy, Joanka hưng phấn lên, hình như Cosier cũng cảm nhận được sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của nàng, lúc nàng không hề cảnh giác, lưỡi hắn tiến vào cánh hoa làm nàng bật ra tiếng rêи ɾỉ, chỉ là cự vật trong miệng đã chặn tiếng ngâm của nàng, đồng thời cũng ngăn chặn tiếng kêu kiều mị của nàng.
Sau khi tiến vào hoa kính, đầu lưỡi của Cosier bá đạo tìm kiếm điểm mẫn cảm nhất của nàng, không ngừng liếʍ mυ”ŧ, đồng thời, ngón tay thon dài có lực cũng cắm vào trong cơ thể nàng, tìm kiếm nơi mềm mại mà nàng không muốn ai biết, hết lần này đến lần khác, kịch liệt kéo nơi thẹn thùng ẩn náu chưa từng có ai thấy ra.
“Á… Ưm…”
Tiếng liếʍ và tiếng ngâm nga bị đè nén vang lên trong bóng tối, Joanka cảm thấy một ngọn lửa đang hừng hực bốc cháy trong người mình, đó là ngọn lửa màu đen, hòa thành một thể với bóng tối xung quanh, đốt cháy trái tim và cơ thể nàng. Kɧoáı ©ảʍ mà Cosier mang đến cho nàng khiến nàng sắp mất khống chế, sự hư không khó tả làm nàng co giật, nàng ra sức vặn eo hùa theo sự xâm phạm của miệng hắn, còn đong đưa đầu gia tăng tốc độ của miệng.
Từng đợt kɧoáı ©ảʍ lan tràn khắp người nàng, cuối cùng lúc nàng không thể phun ra nuốt vào cự vật trong miệng nữa, có một thứ gì đó đột nhiên đè đầu nàng lại làm miệng nàng chỉ có thể ngậm chặt hạ thân hắn, ép cổ họng thít chặt thứ thô to của hắn.
Miệng bị lấp đầy và hạ thân hư không thiêu huỷ chút lý trí cuối cùng còn sót lại của nàng, nước bọt trong suốt chảy ra từ miệng nàng, chảy xuống theo côn ŧᏂịŧ, lúc Joanka sắp tắt thở trong kɧoáı ©ảʍ, Cosier bỗng nhiên mυ”ŧ mạnh, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bỗng nhiên xông thẳng lên não, lúc hạ thân nàng tiết ra dịch ướt, Cosier cũng bắn dịch đυ.c vào trong miệng nàng.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân Mira vốn đã có tác dụng thôi tình với nữ nhân, đặc biệt là Cosier còn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cổ họng nàng, khiến Joanka không có lựa chọn nào khác ngoài nuốt hết để du͙© vọиɠ của hắn chảy xuôi xuống bụng nàng, đốt cháy nàng.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, lúc Joanka thở hổn hển thoáng tỉnh táo lại, Cosier đột nhiên xoay người đè nàng xuống, để nàng nằm bò trên da thú, tiến vào nàng từ phía sau.
“A… Ngươi… A a a a…”
Vừa rồi mới bị bắt nuốt mị dược, Joanka nào chịu nổi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, khóe môi dính tϊиɧ ɖϊ©h͙, lại bị hắn đẩy lêи đỉиɦ núi cao, suýt thì ngất xỉu, vất vả lắm nàng mới chống đỡ được, nhưng Cosier lại điên cuồng cắm rút, bạch bạch bạch bạch, nàng lại bị cắm đến nỗi tiết thân.
“Cosier… Ngươi…”
Nàng không cam lòng, ra sức vặn vẹo cơ thể duỗi tay ra phía sau đánh hắn, rõ ràng mọi người nói sau khi bắn nam nhân sẽ mệt, phải nghỉ một thời gian mới làm tiếp, ai biết hắn lại khôi phục nhanh đến vậy, mới vừa bắn vào miệng nàng, bây giờ đã cứng lên tiến vào trong cơ thể nàng tàn sát bừa bãi.
Theo từng lần nghiền nát của hắn, hoa huyệt mới bị hắn cắn nuốt có thể cảm nhận được côn ŧᏂịŧ nóng cháy dựng đứng đang trướng to ra trong cơ thể nàng, căng từng nơi ngượng ngùng của nàng ra.
Cosier giữ chặt đôi tay kháng cự của nàng, trong bóng tối, hắn bắt đầu cắn mặt nàng, dù không thấy gì nhưng hắn vẫn có thể phác hoạ ra gương mặt nàng, tuy ngũ quan của Joanka không thể gọi là tinh xảo tuyệt mỹ nhưng lại có một loại phong tình vạn chủng khó tả, vẻ mặt khi chuyên chú săn bắt càng khiến hắn khó kiềm chế.
Hắn cẩn thận liếʍ mi mắt nàng, khẽ vuốt môi nàng, lúc nàng há miệng muốn mắng hắn, hắn lưu loát tiến vào, hấp thu sự tốt đẹp của nàng.
Joanka không cam lòng khi cơ thể của mình dễ dàng trầm luân như vậy, nàng hung hăng cắn hắn một cái, Cosier lại như chẳng có cảm giác gì, vị tanh ngọt nhàn nhạt lan tràn trong miệng hai người, Joanka không nỡ cắn hắn nữa, nhưng hình như cái cắn vừa nãy đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ dã tính của Cosier.
Cosier càng dùng sức đè đầu Joanka lại, thăm dò hương thơm giữa môi răng nàng, cướp lấy hô hấp của nàng, trong miệng nàng nhuốm đầy hơi thở của hắn, càng làm cho hắn điên cuồng.
Cự vật rút ra khỏi hoa huyệt mang theo nhiều mật dịch trong cơ thể nàng, sau đó lại dùng sức xuyên qua hoa kính của nàng, không lưu tình phá vỡ cửa tử ©υиɠ của nàng, hai tay hắn cũng không rảnh rỗi, một tay bóp bầu ngực có thể ôm trọn của nàng, ngón cái và ngón trỏ vòng lại xoa nắn đỉnh nộn nhụy.
Joanka cảm thấy mình sắp điên rồi, bị hắn đè dưới thân khiến nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được mỗi một lần va chạm hắn mãnh liệt thế nào, bụng nàng luôn bị hắn đâm mà biến hoá, không ngừng cọ xát với da thú dưới thân, hai chân nàng liên tục co giật, mật nước giữa hai chân đã nhuộm ướt da thú, cũng làm hang động tối đen này tràn ngập mùi hương dâʍ ɭσạи.
“Joanka của ta…” Cosier thấp giọng nói: “Không phải nói là muốn vắt khô ta ư, vì sao nàng lại chảy ra nhiều nước trước như vậy?”
“Cosier!”
Joanka căm hận nói, nhào đến cắn nơi phát ra tiếng của hắn, thuận lợi cắn hắn, nhưng thân thể lại không có cách nào để kháng cự lại động tác kịch liệt của hắn, nàng ra sức lắc eo mông muốn hùa theo hắn, Cosier cực kỳ yêu phản ứng này của nàng, tiếp tục đùa giỡn: “Nàng cũng biết, có đôi khi nữ nhân muốn vắt khô nam nhân, nhưng cuối cùng lại trở thành tù binh của nam nhân, trong lễ tế mùa xuân năm sau sẽ chủ động dâng thân thể và lễ vật lên, khát vọng cầu xin nam nhân nhốt mình trong sơn động điên cuồng đùa bỡn.”
Cosier dịu dàng lẩm bẩm làm Joanka run rẩy, quả thực nàng đã từng nhìn thấy một nữ nhân bị nam nhân cầm tù, dâʍ đãиɠ giao cấu ở ven đường với nam nhân, thậm chí nghe theo chỉ thị của nam nhân kia, dâng cơ thể lên giao cấu với nam nhân khác.
Vẻ mặt si cuồng của nữ nhân đó khiến nàng khó quên, hành động sa đọa cũng khiến nàng khó hiểu. Nhưng bây giờ, nàng đã có thể hiểu được tâm trạng của các nàng ấy, kɧoáı ©ảʍ của cơ thể quá mãnh liệt, trái tim lại trầm luân trên người hắn, không có thuốc nào cứu được, kết quả là chỉ có thể để cho đối phương chi phối.
Nghĩ đến đây, Joanka miễn cưỡng kéo vài phần lý trí về, kiềm chế cơn cao trào không dứt, lạnh giọng hỏi: “Làm sao, ngươi muốn biến ta trở thành tù binh của ngươi, sau đó hiến ta cho nam nhân khác sao?”
Lời Joanka nói làm Cosier sửng sốt một lát, hắn dừng lại, khẽ vuốt tấm lưng trần bóng loáng của nàng, mơn trớn dọc theo xương sống, từng giọt mồ hôi trên người hắn rơi xuống da nàng, tiếng hít thở thô nặng rất rõ ràng trong bóng tối.
“Đúng là ta muốn biến nàng thành tù binh của ta.”
Nói đến đây Cosier dừng lại một lát, trong khoảnh khắc đó, người Joanka lạnh băng vì nàng cho rằng mình đã đoán được suy nghĩ của hắn, nhưng giây tiếp theo hắn lại đột nhiên kịch liệt đâm thẳng vào trong tử ©υиɠ nàng, oán hận nói: “Đó là bởi vì ta tuyệt đối sẽ không cho phép nam nhân khác dính lấy nàng, nàng chỉ có thể là Joanka của ta!”
Cosier ra sức đâm vào hoa tâm của nàng, điên cuồng trút vào trong cơ thể nàng, cơ thể cứng đờ của Joanka lập tức bị dòng nước nóng hoà tan, hóa thành một bãi nước xuân cuồn cuộn trào ra, bị bắt phải nghênh đón sự sung sướиɠ tối cao.
Trong một khoảnh khắc, bóng tối tĩnh lặng, chỉ có tiếng thở dốc ái muội của hai người. Joanka có thể cảm nhận được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng cháy của hắn đang cuồn cuộn bắn vào trong bụng nàng, làm bụng nàng trướng phồng lên, cự vật của hắn cứ nhét trong cơ thể nàng, không hề di chuyển.
Joanka giãy giụa muốn nhúc nhích, nào ngờ Cosier lại đè nàng dưới thân, ép nàng cảm nhận mị dược bắn vào chảy xuôi đến khắp người nàng, khiến nàng hoàn toàn không thể thoát khỏi cao trào dục tiên dục tử.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Cosier cũng ngừng rót vào, rút phân thân ra khỏi cơ thể Joanka, xoay người ôm lấy nàng, để nàng dựa vào người mình, đυ.c dịch chảy xuôi xuống giữa hai chân nàng, dính lên cơ thể hai người.
Joanka dựa vào ngực Cosier thở phì phò, nhớ đến lời hắn vừa nói, lòng nàng có chút ngọt ngào, mặc dù từng câu từng chữ của hắn rất có khả năng chỉ là tính độc chiếm của nam nhân, nhưng nàng lại rất hưởng thụ.
Nàng hy vọng hắn khát vọng nàng tựa như nàng khát vọng hắn, hy vọng hắn độc chiếm nàng tựa như nàng muốn độc chiếm hắn, bình thường hắn không cố chấp đối với cái gì, bởi vậy nàng hy vọng ít nhất hắn có một chút cố chấp đối với nàng, dù là những lời trong lúc ý loạn tình mê cũng được.
Nhưng dù nàng nghĩ vậy, miệng nàng vẫn không nhận thua: “Dựa vào năng lực của ngươi… muốn cầm tù ta… còn sớm đấy…”
“Đúng vậy, lễ tế mùa xuân mới chỉ bắt đầu.”
Cosier lười biếng nâng mặt nàng lên, khẽ nói, không biết vì sao, mặc dù đang ở trong bóng tối không thể nhìn thấy một chút ánh sáng, nhưng Joanka vẫn cảm thấy mình có thể nhìn thấy ngọn lửa bùng lên trong đôi mắt đỏ sậm của hắn. Bị ngọn lửa kia hấp dẫn, Joanka cũng nâng mặt hắn, nâng môi dán lên mặt hắn, khẽ nói nhỏ: “Không sai… lễ tế mùa xuân mới chỉ bắt đầu.”

Bình luận

Để lại bình luận