Chương 82

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 82

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng cũng đến cũng đến ngày sinh nhật của Trình Nhạc Huy, cô gái nhỏ trước đó cả tháng suy nghĩ vắt óc cũng không nghĩ ra sẽ tặng anh món quà gì Tô Mật cả ngày quấn lấy anh hỏi anh muốn quà gì, trái ngược với vẻ hào hứng của cô, người đàn ông lại không mấy mặn mà
“Em chính là món quà lớn nhất của tôi rồi ” sinh nhật có gì vui chứ, anh lại già thêm một tuổi, còn ngại anh chưa đủ già sao anh nhớ đến cô bé con của mình mới 18 tuổi mà buồn bực không thôi.
Như hiểu được tiếng lòng anh, cô gái nhỏ ngọt ngào dỗ anh
“Trong lòng người ta, chú là trẻ trung nhất, đẹp trai nhất ” nói xong còn hôn môi anh một cái rõ kêu dỗ người đàn ông đang khó chịu cười đến vui vẻ.
“Bảo bảo hư, cứ thế này chú nghiện mất ” anh ôm chặt lấy thân hình mềm mại ôm hôn một hồi.
Buổi sinh nhật diễn ra tại Trình gia thật nhộn nhịp, người thân, bạn bè đến đông vui, mọi người đang nói chuyện vui vẻ cùng nhau bỗng dừng lại, tập trung nhìn về phía trung tâm sảnh chính.
Người đàn ông cao lớn, điển trai đang đĩnh đạc phát biểu mở màn bữa tiệc
“Cảm ơn tất cả mọi người đã đến tham dự bữa tiệc ngày hôm nay, tôi nâng ly đầu tiên chúc…”
Người đàn ông sáng chói, lấp lánh như những vì sao trên cao kia là người đàn ông của cô đó Nhìn tất cả phụ nữ tɾong bữa tiệc ai cũng nhìn anh bằng ánh mắt ái mộ, Tô Mật bỗng có cảm giác hư vinh, mỉm cười thật tươi. Ánh mắt cô bất chợt bắt gặp một bóng dáng quen thuộc, chị Tiểu An sao? Mặc dù cùng sống tɾong một tòa nhà nhưng hai người rất ít chạm mặt, cũng khá lâu rồi cô mới gặp lại chị ấy.
Không còn dáng vẻ gầy gò, nhỏ bé như ban đầu nữa, qua chưa đến nửa năm được trải qua cuộc sống êm đềm không phải nay đây mai đó, nhặt rác sống qua ngày, cô gái trẻ như thay đổi da thịt trở nên xinh đẹp, dịu dàng, hôm nay tɾong bữa tiệc đã thu hút không ít ánh nhìn của các khách mời nam tɾong.
Đàm An An hôm nay mặc một chiếc váy trắng trễ vai, khoe khéo các đường cong cơ thể, gương mặt đầy đặn nữ tính. Trong đám đông rực rỡ chính cách ăn mặc giản dị của ci ấy lại nổi bật hơn cả, trông như một đóa hoa lan trắng nhẹ nhàng tỏa hươռg…ánh mắt chị ấy lặng lẽ nhìn về phía người đàn ông đang phát biểu kia, Tô Mật phải nhìn thật kĩ mới nhận ra nét si mê tɾong đó.
Sao ngày trước cô không nhận ra được, vì cô ngốc nghếch hay vì chị ấy giấu quá kĩ… chiếc caravat màu xanh, những bữa ăn dụng tâm… đáng nhẽ cô phải nhận ra từ sớm chị Tiểu An đã sớm thích…không nhìn ánh mắt kia phải là sớm đã yêu người kia rồi.
Tô Mật hoang mang bước trên hành lang một mình, Chị Tiểu An thích anh, cô đã phát hiện ra điều đó, không lý nào anh lại không cảm nhận được điều đó vậy anh dùng tâm tư gì nhận chiếc carvat đó, dùng tâm tình gì ăn cơm do chị ấy nấu?
Cô gái nhỏ đau đầu vò rối tung mái tóc đã được uốn từng lọn tỷ mỉ.
“Bảo bối sao lại ở đây một mình, đồ ăn không hợp sao.” anh vừa phát biểu xong liền đi tìm cô, hôm nay cô bé con của anh mặc bộ sườn xám màu xanh biếc đẹp không thể tả, anh phải tìm cô chấm mút một chút mới được.
Nhìn người đàn ông mày kiếm, gương mặt góc cạnh trước mắt, Tô Mật buồn bực, anh điển trai, tài năng xuất chúng như vậy, cô gái nào không phải lòng anh được chứ? Liệu cô có trách oan anh không?
Trong không gian nhỏ hẹp góc hành lang, một đôi nam nữ đang hôn lưỡi nóng bỏng như nơi không người. Ngài thị trưởng bao người ngưỡng mộ đang ôm hôn cô gái trẻ, đầu lưỡi anh như muốn nuốt trọn lưỡi người ta vào miệng, phía dưới đũng quần dựng đứng không ngừng cọ sát vào giữa hai ͼhân cô gái.

Bình luận

Để lại bình luận