Chương 82

: Lạc Minh mở rộng trái tim ước định đăng ký kết hôn, đánh dấu hoàn toàn mở khoang sinh sản bị bắn no bụng (Hoàn) (phần 4)

Cưỡng ép tách ra nhất định là máu chảy đầm đìa, chẳng hạn như kéo rách cả khoang sinh sản ra ngoài.

Đầu óc Lạc Minh không rõ ràng nghĩ đến hình ảnh như vậy.

Anh đã quỳ không nổi nữa, gần như nằm sấp trên giường, Tiêu Trạch nằm sấp trên người anh, ngậm tuyến thể của anh rót pheromone vào, phía dưới còn đang không ngừng bắn tinh vào trong cơ thể anh.

Tinh dịch thật nhiều thật nhiều, bắn cho anh có chút no bụng.

Bắn tinh kết thúc, Tiêu Trạch rút cặc ra.

Lạc Minh xụi lơ nằm trên giường thở dốc.

Mệt mỏi quá, so với bị đè trên bãi biển làm ba giờ còn mệt mỏi hơn.

Anh trở mình, đè bụng xuống, bởi vì trong bụng tràn đầy tinh dịch không quá thoải mái, anh không khỏi kẹp chặt chân, cười nói với Tiêu Trạch: “Giữa chúng ta chênh lệch hai cấp bậc, độ tương xứng của pheromone có cao hơn nữa cũng chỉ sợ cũng khó hoài thai.”

Thông thường, Omega cấp cao dễ thụ thai đều được xây dựng trong trường hợp Alpha mạnh hơn.

Tiêu Trạch có hơi nhụt chí.

Cũng không phải hắn sợ không mang thai được, mà là cảm thấy mình hiện tại thật sự quá yếu.

“Em thử thêm vài lần nữa đi.” Lạc Minh cổ vũ nói.

“Không phải anh không thoải mái sao?”

“Thời điểm không thoải mái nhất đã qua rồi, em cứ việc tới đi.” Lạc Minh tách chân ra, tinh dịch như là nước mở van, lập tức vọt ra ngoài, dâm mỹ rơi vào giữa đùi anh.

Tiêu Trạch tuổi trẻ khí thịnh, hơn nữa sau khi ăn mặn lại cấm dục hơn một năm, đương nhiên một ngày là không đủ, được Lạc Minh cho phép thì vui sướng áp lên.

Hiệu quả cách âm của phòng trên thuyền cũng không được tốt lắm.

Bên cạnh bọn họ là Lạc Phồn và Lục Dập Phong, lúc này cũng đang lắc giường, Lạc Phồn kêu rất vui vẻ.

Lão lưu manh Lục Dập Phong này, đã làm bụng người ta lớn lên còn không chịu bỏ qua.

Lạc Minh đã tính toán ngày mai nên đánh hắn ta như thế nào rồi.

Lạc Minh một bên bị đụ cho thở không ra hơi, một bên lấy lời chặn Tiêu Trạch: “Nghe Phồn Phồn kêu, em có cảm thấy rất sảng khoái hay không?”

“Anh Lạc Minh, anh có thể đừng nói giỡn nữa được không?”

Lạc Minh cười nói: “Không nói giỡn, em khó chịu, anh rất sảng khoái.”

Tiêu Trạch: “…”

Đúng là có chút sảng khoái, cho dù sát vách không phải Lạc Phồn, có một Omega kêu vui vẻ như vậy trợ hứng cho bọn họ, cũng đủ sảng khoái rồi.

Tiêu Trạch đè Lạc Minh lên bàn, ngày chưa được sảng khoái, lại bế cả người anh lên, mặt đối mặt ôm mà đụ.

Lạc Minh không có ý tốt cười cười, dán vào lỗ tai Tiêu Trạch, học theo lời nói lẳng lơ của Lạc Phồn: “A… Thật lớn… Anh trai thật lớn… Anh trai mau đụ nát lồn của em đi… Anh trai nhẹ một chút… Ha… Thật sảng khoái, thật sung sướng… A a a a…”

Tiêu Trạch nghe thấy mà nóng bừng, toàn thân nóng lên, giận nói: “Anh Lạc Minh, anh đừng… Đừng học theo cậu ấy.”

“Được, không học em ấy.” Lạc Minh nâng mặt hắn lên, hiếm khi liếm liếm lại hôn hôn: “Anh tự rên cho em nghe. Em trai, nâng cao cặc bự ra sức đụ anh yêu xinh đẹp của em như vậy, là muốn nhét búp vê vào trong bụng anh sao?”

Anh không lớn tiếng như Lạc Phồn, chỉ dán vào lỗ tai Tiêu Trạch, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy, ấm áp nhỏ nhẹ nói, tiếng thở dốc đều đổ lên người Tiêu Trạch.

________________

Bình luận

Để lại bình luận