Chương 83

Cảnh xuân tươi đẹp chim hót véo von và đâu đâu cũng có những âm thanh dâʍ đãиɠ, đây là lễ tế mùa xuân trong truyền thuyết.
Những nam nữ vừa độ tuổi muốn chống cự hóc môn động dục không dễ dàng như vậy, dù Cosier không hề dao động với mùa xuân nhưng bởi vì Joanka mà lễ tế mùa xuân mấy năm nay hắn cần phải đến hồ nước lạnh tắm nước lạnh.
Mấy ngày nay Cosier ủ rượu trái cây, Joanka đến, hắn rót một chén rượu cho nàng nếm thử, nàng uống một ngụm rồi cướp một vò rượu trái cây của hắn, sau đó nghênh ngang mà đi.
Vốn dĩ Cosier cố ý cho nàng rượu nên không đuổi theo, chỉ cầm chén rượu nàng vứt ở một bên lên, ung dung một lúc lâu rồi mới đặt môi xuống nơi nàng vừa uống, chậm rãi uống số rượu còn sót lại trong chén.
Nhớ đến cảnh Joanka đặt môi lên chén, trước khi đi còn mỉm cười, bên miệng vương một giọt rượu, hắn bỗng nhiên buông chén rượu đứng lên, bước nhanh đến suối nước lạnh gần đó.
Lúc hắn đến hồ nước nhỏ, cởϊ áσ ngoài ra, bước đến chỗ nước sâu ngang eo, nhìn bóng dáng phản chiếu của mình trong nước, Cosier đột nhiên cảm thấy mình thật ngớ ngẩn.
Bây giờ là lễ tế mùa xuân, điều kiện của hắn rất dễ tìm được một nữ nhân để giao phối, nhưng hắn lại ở đây một mình, ra sức muốn dập tắt lửa dục của mình, bởi vì hắn chỉ muốn ôm Joanka. Mỗi khi nghĩ đến Joanka, Cosier sẽ trở nên bối rối, tuy đã trưởng thành từ lâu nhưng hắn chưa hề thích một nữ nhân hay nam nhân nào, cũng không có du͙© vọиɠ giao phối, mỗi năm bộ lạc tổ chức tế điển giống lễ tế mùa xuân, hắn sẽ cố ý né tránh. Hắn luôn cho rằng mình có vấn đề, dù sao hắn cũng khác người thường, không ngờ lần đầu tiên nhìn thấy Joanka, hắn đã biết mình chỉ muốn nàng.
Nhưng trong lòng Joanka chỉ có Gadoni, nguyên nhân bọn họ gặp nhau là bởi vì Joanka muốn thoát khỏi lễ tế mùa xuân có Gadoni, sức mạnh của Joanka mất khống chế cũng luôn vì Gadoni.
Vốn dĩ hắn không nên ở lại Cassinus, Cassinus cách bộ lạc của hắn không xa, sớm hay muộn gì hắn cũng sẽ bị tộc nhân tìm được, nhưng hắn ở lại, hắn nói với bản thân, tộc nhân của Joanka không biết về sức mạnh của nàng, cũng không thể dẫn dắt giúp nàng ổn định lại, cho nên hắn phải ở lại giúp Joanka mới được.
Nhưng trên thực tế, sau khi rời khỏi bộ tộc của mình, không phải hắn không gặp được người có cùng sức mạnh, lý do chân chính mà hắn ở lại nơi này, Cosier biết rõ. Trong lòng Joanka chỉ có Gadoni, hắn cũng không muốn nói với Joanka là hắn thích nàng, không muốn nói với Joanka là hắn có sức mạnh giống nàng, chỉ lặng lẽ giúp nàng ổn định tinh thần trong bóng tối để nàng không làm tổn thương bản thân.
Khát vọng một người là một loại cấm kỵ đối với Cosier. Con người sinh ra đã tham lam, một khi được thoả mãn khát vọng thì sẽ càng chờ đợi nhiều hơn, đặc biệt là những người giống bọn họ, một khi cảm xúc mất khống chế thì rất khó để thu dọn, nếu điên cuồng khát khao muốn ôm lấy người không điên cuồng vì mình, cuối cùng nhất định sẽ kéo nhau vào vực sâu.
Chính hắn đã nhận được bài học, mặc dù không yêu đối phương nhưng cùng nhau lớn lên từ nhỏ nên nhường nhịn từng bước, dung túng nguyện vọng của đối phương, sử dụng sức mạnh của mình để lấy lòng đối phương, đến khi hắn nhận ra mình sai thì đã muộn.
Cho nên hắn rời khỏi bộ tộc để tránh mắc thêm lỗi lầm, nhưng vận mệnh lại không buông tha cho hắn.
Cosier đổ nước lạnh thấu xương lên người mình, muốn làm bản thân bình tĩnh lại, có lúc hắn rất muốn nói với Joanka, hắn có thể cho nàng bất cứ thứ gì, muốn con mồi muốn sơn động, thậm chí muốn bộ tộc khác thần phục, hắn đều làm được, thậm chí nếu nàng muốn Gadoni, hắn cũng có thể mang đến cho nàng, khiến Gadoni quỳ gối bên chân nàng, vĩnh viễn chỉ thần phục nàng.
Chỉ cần nàng bằng lòng ôm hắn, bằng lòng yêu hắn, hắn sẽ làm mọi thứ, nhưng hắn lại không thể nói những lời này với nàng, Joanka vừa kiêu ngạo vừa độc lập, không muốn tiếp nhận những thứ người khác dâng lên, dù nàng có tiếp nhận thì cuối cùng hắn cũng sẽ huỷ hoại nàng.
Cho nên duy trì như bây giờ là tốt nhất, ngắm nàng, đau lòng vì nàng, muốn nàng, phát điên một mình, sau đó đến lễ tế mùa xuân… tắm nước lạnh nhiều lần… có lẽ… như vậy là tốt nhất.
Tiếng xôn xao rất nhỏ sau lưng làm Cosier cảnh giác, tuy không quay đầu lại nhưng hắn đã biết đó là Joanka đang vội vàng chạy đi, xung quanh không có nguy hiểm, hắn không hiểu vì sao nàng đột nhiên chạy trốn, Cosier thở dài một hơi, bước ra khỏi hồ lau người rồi chậm rãi về nhà nhỏ.
Sau khi trở lại nhà nhỏ, hắn cảm giác Joanka luôn quanh quẩn ở phụ cận nhưng lại chậm chạp không chịu vào, Cosier cẩn thận suy nghĩ một lát, xác nhận vừa rồi mình không làm ra chuyện gì kỳ quái trong hồ, vì vậy chỉ có thể miễn cưỡng buông sầu lo, tiếp tục làm việc của mình.
Đến tối, hắn nghe thấy tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ bên ngoài, như là Joanka đang gọi tên hắn, giọng nàng hoàn toàn khác ngày thường, âm thanh vô cùng quyến rũ, pha lẫn tìиɧ ɖu͙© mê người.
Âm thanh này khiến hắn không thể không đi ra tìm hiểu đến cùng, mặc dù có thể loáng thoáng đoán ra hình ảnh mà bản thân sẽ thấy, nhưng lúc tận mắt nhìn thấy, cảnh tượng trước mắt ngay lập tức làm hắn quên hô hấp.
Joanka của hắn, Joanka không cúi đầu trước bất cứ kẻ nào, nàng đang dựa lưng vào thân cây, hai chân dạng ra, y phục hỗn độn, nàng thở phì phò, một tay xoa bóp bầu ngực mềm mại tinh tế của mình, còn một tay đang ở giữa hai chân mình, nhanh chóng di chuyển ngón tay, theo vòng eo đong đưa dâʍ ɭσạи, nàng đùa bỡn bản thân tiết ra mật nước.
“Cosier…” Joanka thở dốc gọi tên hắn: “Xin ngươi… Xin ngươi tiến vào, lấp đầy ta, làm hỏng ta… Cosier… A…”
Trong một chốc lát, Cosier cho rằng mình đã bị phát hiện, nhưng tất cả mọi thứ trước mắt làm hắn không thể nhúc nhích, ánh trăng rơi xuống bả vai nàng, chiếu sáng lên bầu ngực mềm mại của nàng, cũng chiếu đến đôi chân thon dài mềm nhũn run rẩy vì tìиɧ ɖu͙© của nàng, nàng hoàn mỹ mê người như vậy, mỗi một đường cong trên cơ thể phập phồng đều châm lên ngọn lửa làm xương cốt của hắn rã rời, hắn muốn nhào đến.
“Cosier… ngươi… vì sao không cầu yêu ta… trong lòng ngươi… hoàn toàn không có ta sao?”
Joanka tăng tốc độ của tay, nghĩ đến dáng vẻ vô tâm của hắn đối với nàng, nước mắt chợt lăn dài, nhưng lúc nàng tuyệt vọng, cơ thể lại bị đẩy lêи đỉиɦ núi cao, người nàng run lên, hai chân mềm nhũn, phun ra một dòng mật nước dâʍ ɭσạи, thở phì phò trượt xuống đất.
Không lâu sau nàng rút ngón tay ra, bối rối nhìn sợi tơ đυ.c dính ở khe hở ngón tay, bất giác đặt ngón tay lên hoa hạch sưng nóng, dùng sức vuốt ve kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hoảng hốt nói: “Cosier… Chỉ cần ngươi chịu ôm ta… ta sẽ làm mọi thứ… Ta… A a…”
Lời Joanka nói làm trái tim bất ổn của Cosier bị treo lên, sự dâʍ ɭσạи và xinh đẹp của nàng khiến hắn bắt đầu hoài nghi mọi thứ trước mắt chỉ là ảo giác sinh ra khi hắn điên cuồng khát vọng nàng, hắn muốn xuất hiện để bày tỏ tấm lòng của bản thân với Joanka, nhưng lại sợ mình sẽ phá tan giấc mơ này, huống chi hắn không có kinh nghiệm lấy lòng nữ nhân, sau khi do dự đủ điều, cuối cùng hắn kiên quyết ẩn mình, yên lặng nhìn hành động của Joanka.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Joanka cũng tỉnh lại từ trong cơn mê loạn, nàng nâng cơ thể mềm nhũn dậy, bước về cái hồ nhỏ mà Cosier tắm gội vào ban ngày, run rẩy rửa sạch hạ thân, sau đó lảo đảo về đến sơn động của mình.
Sau khi xác nhận Joanka bình yên vô sự trở về nơi ở, Cosier luống cuống bước đến hồ nước lạnh, muốn bình tĩnh lại, nhưng lúc hắn bước xuống chỗ nước ngang eo, hắn lại đột nhiên nhớ đến cảnh Joanka dạng chân thủ da^ʍ trước mặt hắn và bộ dáng e lệ rửa sạch hạ thân bên hồ của nàng.
Lúc này nước có lạnh cũng không dập tắt được lửa dục thiêu đốt trong lòng hắn, cả người Cosier chìm dưới hồ, thật lâu sau vẫn chưa thể ngoi lên, hắn đã không phân biệt được rốt cuộc chuyện vừa nãy là thật hay ảo giác nữa, nếu là ảo giác, e rằng bệnh của hắn đã hết đường cứu chữa.
Nhưng nếu tất cả không phải ảo giác, vậy rốt cuộc là trong lòng Joanka có hắn, hay là chỉ vì cô đơn, muốn quên đi Gadoni nên mới làm ra chuyện này?
Cosier không thở nổi, hắn mở đôi mắt đỏ đậm, nhìn nước hồ tối đen vô biên xung quanh.
Hắn biết rõ, hắn không thể đè nén tình cảm của mình đối với Joanka mãi được, một ngày nào đó sẽ bộc phát ra, nếu vậy, vì sao hắn không bày tỏ tình yêu với Joanka?
Mặc dù hắn chưa bao giờ kể về tình cảm của mình, cũng không biết rốt cuộc tình cảm của Joanka đối với hắn là thế nào, nhưng ít ra trong lòng Joanka có hắn đúng không? Không thì nàng cũng sẽ không…
Cosier chìm xuống sâu hơn, nhớ đến dáng vẻ quyến rũ và xinh đẹp của nàng khi gọi tên hắn, thể xác và tinh thần của hắn không ngừng quay cuồng sôi trào như dung nham, bất kể nước hồ có tối có lạnh thế nào cũng không dập tắt được ngọn lửa nóng cháy trong lòng hắn.
Cosier chôn mặt giữa hai tay, cố gắng bình ổn tâm trạng, một lễ tế mùa xuân là không đủ, hắn muốn không chỉ là một lễ tế mùa xuân của Joanka, mà là tất cả tháng ngày về sau của nàng.
Kỳ động dục của tộc Cassinus chỉ có lễ tế mùa xuân, nhưng ngoài lễ tế mùa xuân, hắn cũng muốn chiếm hữu Joanka mỗi ngày, lễ tế mùa xuân này sắp kết thúc rồi, hắn không có kinh nghiệm gì, dù có vội vàng chuẩn bị lễ vật để thuận lợi giao hợp với Joanka, cũng không chắc là nàng sẽ bằng lòng bên hắn mãi.
Cho nên hắn không thể quá táo bạo, hắn phải chuẩn bị cho tốt, phải xác nhận tâm ý của Joanka mới được.
Nghĩ đến đây, Cosier cảm thấy trái tim mình càng nóng hơn, bây giờ hắn mới nhận ra, thật ra mình muốn cầu yêu Joanka cỡ nào, muốn để Joanka biết tấm lòng của hắn cỡ nào, bao nhiêu nước lạnh cũng không thể dập tắt khát vọng thiêu đốt trong lòng hắn.
Lễ tế mùa xuân sang năm, hắn muốn ở bên Joanka, lễ tế mùa xuân sang năm, chắc chắn hắn sẽ ở bên Joanka…

Bình luận

Để lại bình luận