Chương 83

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 83

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Tình hình trị an ở Bắc Kinh tốt lắm, cảnh sát vô cùng nhiệt tình.”

Anh mỉm cười nói rồi ôm cô đến ngồi xuống ghế sô pha: “Đừng nhắc tới cậu ta nữa, Trinh Tịnh, anh đã xem phần trình diễn của em rồi, em múa đẹp lắm!”

Anh hôn lên má cô hai cái sau đó dịu dàng cất tiếng: “Vũ đoàn Tân Lôi bé xíu này sẽ chôn vùi em mất, bé yêu, có một vũ đoàn thích hợp với em hơn.”

Đàm Trinh Tịnh bị anh hôn đến choáng váng, mùi hoocmon nồng đậm trên người anh khiến người ta cảm thấy an tâm. Sự sợ hãi vừa rồi, khi cô được anh ôm lấy thì đã dần tiêu tan.

Do đó, lớp phòng bị của cô cũng được tháo xuống, tưởng rằng Nhiếp Tu Tề chỉ thuận miệng nói vậy nên cô trả lời: “Vũ đoàn Tân Lôi tốt mà, tạm thời em không muốn đổi sang vũ đoàn khác.”

Nhiếp Tu Tề nghiến răng: “Nhưng anh không yên tâm khi em ở đây, xã hội rất phức tạp mà vũ đoàn này cũng không chính quy. Trinh Tịnh, em nghe lời đi, anh sẽ tìm cho em một chỗ tốt hơn, sau này em đừng tới cái vũ đoàn kia nữa.”

Đam Trinh Tịnh mở to mắt, đẩy anh ra: “Anh nghiêm túc đấy à?”

Trông thấy biểu cảm kinh ngạc của cô, vẻ mặt anh lập tức dịu xuống. “Trinh Tịnh, anh không nói đùa. Anh sẽ tìm cho em một đơn vị an toàn, không ai có thể làm tổn thương đến em.”

Anh không đùa mà rất nghiêm túc. Cuộc trò chuyện trong phòng hóa trang của hai người không tiếp tục nữa, Đàm Trinh Tịnh trầm lặng trở về nhà cùng anh. Hành lý của anh đang để trước cửa nhà, bên cạnh còn có vài chiếc vali khác.

“Sao anh mang theo nhiều hành lý vậy?”

Đàm Trinh Tịnh ngồi xổm xuống lục lọi vali. Ngoài quần áo ra anh còn mang theo một đống văn kiện và tài liệu, mấy đồ dùng quan trọng cũng ở đây cả.

“Anh được điều về Bắc Kinh rồi.” Nhiếp Tu Tề xoa lên mi tâm, cất tiếng.

“Thật sao? Anh không đi nữa à?” Đàm Trinh Tịnh nắm lấy cổ áo anh, hỏi bằng giọng ngốc nghếch.

Nếu vậy thì hai người có thể sống cùng nhau rồi.

“Ừ, tạm thời sẽ không bị điều đi nơi khác, nhưng sau này thì chưa biết thế nào.”

Nhiếp Tu Tề ôm cô vào lòng, bàn tay lưu luyến trên vòng eo cô, dục vọng trong mắt càng thêm nồng đậm.

Anh trở về không phải vì cô, mà trước khi cô ngỏ ý muốn tới Bắc Kinh làm việc, anh đã nhận được tin tức từ bên trên gửi xuống rồi.

Sự điều động trong nhà đã có hiệu quả, do đó lần thuyên chuyển đến Lang Châu này kết thúc sớm hơn dự kiến. Vậy nên anh mới không ngăn cản Đàm Trinh Tịnh, bởi sớm muộn hai người cũng phải tới Bắc Kinh.

Kỳ Kỳ cũng chuyển trường về Bắc Kinh, cô bé được đưa về nhà họ Nhiếp để bố mẹ anh chăm sóc.

Anh lấy cuốn sách dưới bàn trà lên nhét vào tay cô, chỉ vào hình ảnh mô phỏng bên trên rồi nói: “Căn biệt thự này đang tiến hành sửa chữa rồi, sửa theo phong cách ấm áp như em muốn, có thích không?”

Anh hôn lên má cô, thong thả nói tiếp: “Sau này, cả gia đình chúng ta sẽ sống ở đây.”

Tất cả mọi chuyện đã được anh thu xếp đâu ra đấy, thế nhưng Đàm Trinh Tịnh lại cảm thấy hơi khó chịu, cô quay đầu sang nhìn anh: “Có phải anh đã tính toán từ trước rồi đúng không? Nên mới bảo em từ chức chuyển tới đơn vị mà anh sắp xếp.”

Cô nhất định phải làm sáng tỏ mọi chuyện vào lúc này, Nhiếp Tu Tề không thể làm gì khác ngoài thừa nhận: “Đúng vậy. Trinh Tịnh, anh không thể để em tiếp tục ở lại nơi nguy hiểm đó, ai biết được liệu có xuất hiện thêm một tên Cố Dĩ Phàm khác hay không. Em cứ yên tâm ở bên cạnh anh, không phải tốt hơn à?”

Sao anh có thể nghĩ như vậy. Đàm Trinh Tịnh buồn bực nói: “Nhưng em cũng có thứ mà mình muốn theo đuổi, em muốn được nhảy múa.”

“Em có thể tiếp tục nhảy múa, em yên tâm, anh sẽ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.” Nhiếp Tu Tề thề thốt bảo đảm.

Đàm Trinh Tịnh đẩy anh ra rồi đứng lên nhìn anh thật lâu.

“Anh biết không, chính sự cổ vũ của anh đã giúp em có dũng khí trở lại sân khấu. Em cho rằng anh hiểu em.”

“Anh xin lỗi, Trinh Tịnh.” Người đàn ông ôm lấy cô, thấp giọng thầm thì: “Em để anh ích kỷ lần này nhé.”

Mấy ngày nay, Đàm Trinh Tịnh cẩn thận hồi tưởng lại quá trình cô quen biết Nhiếp Tu Tề.

Buổi đầu gặp gỡ, cô là giáo viên còn anh là phụ huynh, vì Kỳ Kỳ mà hai người mới quen biết, thế rồi anh bắt đầu dùng trăm phương ngàn kế để tiếp cận cô.

Ngày ấy tuy rằng thích cô, nhưng có lẽ tình cảm của anh chưa sâu đậm, vậy nên biểu hiện không quá cố chấp, khi bị cô từ chối thì anh không còn xuất hiện nữa. Về sau, do Trương Sướng bị tố cáo, cô tới nhờ anh giúp đỡ, nghiệt duyên của hai người bắt đầu từ đây.

Cho đến bây giờ cô vẫn không xác định được, rốt cuộc thì việc Trương Sướng bị tố cáo có phải do anh gây ra hay không.

Bất kể khi đó anh đã làm gì, hiện tại hai người đã đăng ký kết hôn, cô cũng đã xem anh như người nhà, vậy nên cô sẽ bao dung tất cả.

Bình luận

Để lại bình luận