Chương 83

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 83

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Vì vậy, cô di chuyển tới lui một lúc lâu mới mặc cái áo phông của Mộ Yên Hàn vào, phủ đến đùi cô.

Buổi chiều, Lâm Nhiên cảm thấy có chút đói bụng, Mộ Yên Hàn đi ra ngoài vẫn chưa trở về, Lâm Nhiên liền đi vào phòng bếp chuẩn bị nấu ăn. …

Ở thế giới ban đầu, cô sống một mình, nếu không có kỹ năng nấu nướng thì cô đã sớm chết đói rồi.

Cũng may, trong tủ lạnh nhà Mộ Yên Hàn cái gì cũng có nên cô rất nhanh nấu được vài món rồi dọn ra bàn.

Lúc này Mộ Yên Hàn cũng quay trở lại, tình cờ nhìn thấy Lâm Nhiên đang ngồi ở bàn ăn, nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đột nhiên có chút ấm áp.

Lâm Nhiên nhìn thấy Mộ Yên Hàn, đứng bật dậy, bất an kéo góc áo xuống, tim đập nhanh: “Chủ…

Chủ nhân, hoan nghênh trở về.” Mộ Yên Hàn nhìn cái áo phông cô đang mặc, nó là của nàng, mặc dù Lâm Nhiên kéo góc áo phủ xuống nhưng đôi chân thon dài của cô vẫn lộ ra bên ngoài, cái áo phông chỉ đủ che đi phần mông của cô, đặc biệt Lâm Nhiên không có mặc đồ lót.

Dù không rõ ràng nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy quả anh đào căng phồng trước ngực cô, điều này khiến nàng có ham muốn tàn bạo và muốn làm cơ thể cô nhiễm mùi của mình.

Lâm Nhiên cảm thấy hơi chột dạ dưới cái nhìn trần trụi của nàng, nhỏ giọng hỏi: “Chủ nhân… có muốn ăn một chút không?” Mộ Yên Hàn không nói gì, chậm rãi đến gần Lâm Nhiên, cuối cùng ấn cô vào mép bàn, tựa đầu sát vào tai cô, nhẹ giọng nói:

“Ta càng muốn ăn em hơn nữa.”

Một luồng khí nóng ập vào dái tai nhạy cảm của cô, khiến cô phải né đi, mặt bất giác đỏ bừng. “Ăn… cơm trước đã… nguội rồi sẽ mất ngon!” Giọng của Lâm Nhiên có chút run rẩy, buộc phải chuyển chủ đề. “Ăn em ngon hơn!” Mộ Yên Hàn hiển nhiên không để Lâm Nhiên thành công tránh né, nàng ôm eo Lâm Nhiên, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ của cô, chiếc lưỡi linh hoạt bá đạo cạy mở hàm răng, rồi quấn lấy đầu lưỡi của cô, nuốt nước miếng của cô vào miệng.

Mà tay của Mộ Yên Hàn lúc này cũng chậm rãi bắt đầu vuốt ve đùi Lâm Nhiên, bởi vì cô không mặc nội y nên tay nàng thỉnh thoảng còn chạm vào cánh hoa mềm mại của cô, khiến Lâm Nhiên run rẩy.

Một lúc lâu sau, môi Lâm Nhiên có chút tê dại thì Mộ Yên Hàn mới buông cô ra.

Lâm Nhiên hít một hơi thật sâu không khí trong lành, sắc mặt hồng hồng, ánh mắt có chút mơ hồ.

Lúc này, ngón tay của Mộ Yên Hàn đã trượt vào trong thung lũng, ngón tay cái của nàng thỉnh thoảng ấn vào hạt đậu đỏ nhỏ của cô, khiến Lâm Nhiên không khỏi rên rỉ khe khẽ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận