Chương 83

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 83

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Dùng nước miếng có thể cầm máu, tôi đang giúp em.”

Anh ta rõ ràng là nói xằng nói bậy, muốn giày vò cô, nhìn cô xin tha, nhìn cô đau khổ, có thể khơi dậy dục vọng cùng nhu cầu biến thái của anh ta.

Người nằm trên giường đã rất buồn ngủ, lại bị anh ta làm trằn trọc mãi không ngủ được, cảm thấy khó chịu muốn chết, dù có cầu xin anh ta thế nào cũng không chịu buông tha cho cô, sao lại không cho cô một kết thúc nhanh gọn cho rồi!

Nhìn bộ dạng khó chịu của cô, Phó Hựu cười buông tay cô ra, “Em ngủ đi, anh sẽ không quấy rầy em.”

Cả đêm cô không ngủ, vừa rồi cô rõ ràng buồn ngủ lắm mới có thể ngủ được, nhưng bây giờ lại do thứ trong bụng căng lên khiến cô không thể nghỉ ngơi được nữa, cũng giống như đêm qua, căng đau khiến cô khó chịu

“Anh cho tôi thải ra ngoài được không, tôi rất khó chịu.”

Người đàn ông nhướng mày, “Nhưng chúng ta nói rõ là sẽ chặn nó trong hai ngày.”

Ai nói với anh rồi chớ, rõ ràng đó là mệnh lệnh của riêng anh ta mà cô không được phép làm trái.

Cô thực sự rất buồn ngủ, căng quá dữ dội, cô kéo cổ tay anh và cầu xin anh, “Để tôi thải ra … Tôi muốn ngủ, cầu xin anh đó, lần sau làm được không, tôi thật sự rất buồn ngủ.”

Anh bất lực nói, “Thật đáng thương, nếu không thì chúng ta làm một giao dịch thế nào?”

Khương Hân ngây ngốc nhìn anh, bản thân còn cái gì để có thể giao dịch cùng anh ta.

Đôi tay đó đột nhiên xuyên qua chăn, khuôn mặt tuấn tú dần dần phóng to trước mắt cô, tay chạm vào phía dưới của cô, không phải nơi đó, mà là phía sau.

Hai chân đau đến mức không khép lại được, anh ta khẽ nheo đôi mắt sắc bén chạm vào cúc huyệt của cô.

“Lần sau để tôi dùng cái này để đụ em, tôi sẽ để cho em ra.”

“Không …” Cô mất đi khả năng tư duy, thậm chí không nghĩ ra cách từ chối anh, “Nơi đó,nơi đó không phải chỗ để làm tình, không được… Tôi sẽ chết vì đau.”

“Hừ, có tôi ở đây, em sợ đau gì chứ? Tôi sẽ không để cho em chết.”

Nó cũng sẽ đau đến sống dở chết dở.

“Đổi cái khác được không, đồi cái khác, tôi không muốn cái này.”

“Nhưng tôi chỉ muốn cái này.”

“Hu…”

“Nếu em không muốn, thế thì cũng hết cách, thứ trong bụng vẫn phải chặn ở đó.” Anh đặc biệt cảnh cáo, “Chặn đó hai ngày.”

Mọi sự tỉnh táo đều đổ ập xuống trong phút chốc, cô vừa khóc nấc vừa gật đầu đồng ý, đôi mắt cô nhòe đi vì nước mắt, cô không nhìn thấy nụ cười đạt được mục đích của anh.

“Đúng là một con mèo ngoan.”

Nổi đau mà cô chưa phải chịu đựng trong tương lai đã bù đắp cho sự khó chịu hiện tại, cuối cùng cũng cho phép cô sướng mà ngủ rồi.

Nhìn người ngủ say trên giường, ngay cả ngủ cũng đầy vẻ đau khổ, sức ảnh hưởng cơn ác mộng chính mình đem tới cho em ấy thật sự là rất lớn.

Anh ta vừa cài từng cúc áo sơ mi đen, anh cười thầm, cầm lấy chiếc áo gió màu đen trên mắc áo, mở cửa rồi nhẹ nhàng đóng lại.

“Đã tìm được người chưa?”

Lão Ngũ lắc đầu, “Người vẫn chưa tìm thấy, nhưng tìm được hai chiếc thi thể.”

“Ồ?” Đôi mắt anh có chút kinh ngạc.

“Hai người phi pháp xuất cảnh, đoán chừn gcó lẽ đã bị giết khi muốn chạy theo xuống thuyền lậu để bỏ trốn.”

Anh liếm liếm răng hàm sau, dựa vào trên sofa chống đỡ đầu, thật sự là không ngờ tới, “Cái tên Khương Nghị này, cũng khá có năng lực, lại dám giết người, thật sự là khiến người ta kinh ngạc.”

Từ Ứng đẩy mắt kính, “Thế sếp, chúng ta phải làm sao bây giờ, nếu cứ mặc kệ, cậu ta sớm muộn gì cũng sẽ uy hiếp đến chúng ta.”

Anh ta vỗ vào tay vịn ghế sofa đứng dậy, “Nắm chặt lộ trình sau khi cậu ta xuống thuyền, khi bắt gặp cứ tóm lấy, nếu chống cự dữ dội thì giết cậu ta đi.”

“Vâng.”

“Két”

Cửa mở ra, người ngồi trên sô pha ngước mắt lên nhìn thoáng qua, rồi rất nhanh thu hồi tầm mắt, tiếp tục lật xem cuốn truyện cổ tích trong tay.

Bình luận (0)

Để lại bình luận