Chương 83

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 83

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Kiên trì nửa giờ một vạn, nửa giờ nghỉ ngơi một lần, làm hai giờ là được.”

Hắn nghiến răng răng lời thề son sắt, “Một bữa ăn sáng!”

Cơ bắp cánh tay cùng cẳng chân đều gồng lên, Vệ Duy Nhất nằm ngửa ở trên sô pha xem sách, hai người vẫn duy trì quan hệ hài hòa tạm thời, cảm thấy chơi hắn như vậy cũng không tồi, rốt cuộc gia hỏa này cân não với cô thì không so được.

Bởi vì phát tiết tinh lực dư thừa, liên tiếp hai tuần không chạm vào cô, hắn đem tiền lấy từ cô mua đồ gia dung cho nơi này , thậm chí còn mua một đống thực đơn học tập như thế nào nấu cơm, mỗi ngày quay về chung cư liền ở trong phòng bếp , cơm nước xong lúc sau lại bị cô lăn lộn.

“Cậu là muốn học trở thành nam đương gia nấu cơm cho gia đình sao?”

Vệ Duy Nhất kẹp lên một cọng rau hẹ bị xào đen thui .

“Tôi học đồ ăn , đều là tráng dương.”

Rau hẹ từ chiếc đũa của cô rơi xuống .

Liễu Dục kêu rên, “Rốt cuộc gần đây thật sự không sức lực làm em thoải mái ở trên giường, khẳng định là tinh lực tôi không đủ, ăn nhiều này đó, đêm nay nhất định làm em thoải mái dễ chịu!”

Trong lời nói của hắn mang theo ý tứ giễu cợt, không biết có phải hắn đã phát hiện hay không.

Vệ Duy Nhất bĩu môi, buông chiếc đũa đứng dậy, “Tôi đi đọc sách, không cho tiến phòng ngủ, chính cậu tự một mình tập hít đất đi!”

Bàn đồ ăn kia cuối cùng mình hắn ăn cũng không hết, tất cả đều nằm vào thùng rác.

Liễu Dục ở trên sàn nhà lành lạnh bắt đầu hít đất, trong miệng nghiến răng nghiến lợi nhắc mãi số lần hít được, hít hơn hai trăm cái, mồ hôi trên trán chảy ra, tốc độ của hắn một chút cũng không giảm , trong mắt mang theo một cổ sát ý, trừng mắt nhìn vách tường cách đó không xa, nơi đó vừa vặn đúng là phòng ngủ.

“Vệ Duy Nhất…… Vệ Duy Nhị, Vệ Duy Tam…”

Hắn nhắc mãi cô tên, đột nhiên hừ một tiếng, thân mình ngồi thẳng thở dốc, chính hắn cũng cảm thấy có chút buồn cười.

Mới vừa tan học, Đường Duệ giống như là bắt được cơ hội, ở cửa chờ đợi đã nhiều ngày, đi vào phòng họ của cô c.
Cô thu thập xong bút vở chuẩn bị đi, nhìn thấy hắn đứng ở trước mặt cô .

“Có việc sao?”

Biểu tình nghiêm túc, làm người nhìn thấy không muốn nghĩ nhiều cũng khó.

“Vệ Duy Nhất, cậu có nghĩ muốn chạy trốn không?”

“A?”

Cô cau mày, không biết có phải cô lý giải ý tứ của những lời này sai rồi hay không , cô cảm giác hắn đang hỏi về sự tình giữa cô và Liễu Dục .

Đường Duệ cúi đầu,con ngươi trắng đen rõ ràng phá lệ kiên định, “Tôi hỏi cậu, không nghĩ muốn chạy thoát sao? Nếu cậu muốn chạy,có thể nói cho tôi bất cứ lúc nào, tôi có thể giúp cậu.”

Chỉ có hai người mới có thể nghe rõ đoạn đối thoại này, hắn thấp giọng nói, sợ chỉ một trận gió thổi phảng phất có thể phiêu tán lời nói cho những người xung quanh nghe, ngay cả hô hấp cũng tự giác nhẹ hơn.

“Cậu đang nói……”

Chột dạ trốn tránh tầm mắt, nhìn đến cửa thấy một người đang nhìn cô bằng ánh mắt chìm vào đáy cốc , tựa như muốn giết .
“Cậu đem lời trong nói cho tôi nghe, đến tột cùng có nghĩ đến điều đó hay không?!”

“Cậu muốn chết sao?” Vệ Duy Nhất trừng mắt nhìn Đường Duệ, thấp giọng cắn răng mở miệng, “Đi mau.”

Đường Duệ buồn bực nhíu mày, “Cái gì?”

“Tôi nói cậu đi mau!”

Đường Duệ còn chần chờ, nhưng giây tiếp theo cổ áo hắn đã bị bắt lấy, đột nhiên bị xoay người lại, trên mặt trực tiếp ăn một quyền, bị đánh nằm trên mặt đất.

Trong phòng học còn một ít học sinh chưa đi phát ra tiếng kinh hô, Liễu Dục đá người trên mặt đất , từng người từng người ở trong phòng đều kinh hách mà lui ra sau.

Đường Duệ ôm đầu, tư thái phòng bị, nhưng vẫn tránh không được , bị đụng vào bàn ghế bên cạnh .

Ánh mắt Liễu Dục cứng cỏi, mang theo tâm tình muốn giết người , hận không thể đem Đường Duệ đá chết ở chỗ này.

Bình luận

Để lại bình luận