Chương 83

: Lạc Minh mở rộng trái tim ước định đăng ký kết hôn, đánh dấu hoàn toàn mở khoang sinh sản bị bắn no bụng (Hoàn) (phần 5)

Tiêu Trạch không biết sợi gân sảng khoái nào bị anh đụng phải, lập tức chảy xiết xuống biển, vội vàng đưa người đến trên giường đè lại, hai tay chống ở hai bên vai anh, cắm cặc vào khoang sinh sản đảo ngược mấy cái.

Trong chốc lát, con cặc lại lần nữa hùng dũng oai vệ ngẩng cao đầu, phun tinh dịch vào trong miệng khoang sinh sản, cuồng nhiệt phun tinh.

Bụng Lạc Minh đang to lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, chỉ lớn hơn một vòng nhỏ, nhưng Tiêu Trạch nhìn thấy rất rõ ràng, nó chính là bị cặc và tinh dịch của mình làm cho căng lên.

Ý thức được điểm ấy, hắn vừa sảng khoái lại có chút hưng phấn, hận không thể làm thêm hơn mười mấy lần, lấp bụng Lạc Minh to hơn mới tốt.

Điện thoại di động trên đầu giường sáng lên, rung động một chút.

Là di động của Lạc Minh.

Hai người đồng thời nhìn lại.

Tiêu Trạch nôn nóng cầm di động lên, thấy là tin nhắn của Lạc Phồn, vội đưa cho Lạc Minh xem.

Lạc Phồn: Anh, anh thu hồi pheromone lại một chút đi, pheromone của anh quá mạnh mẽ, làm chồng em bị dụ dỗ đến mơ hồi rồi, em cũng sắp bị làm chết rồi!

Thảo nào hàng xóm đã bắt đầu gào khóc.

Lạc Minh nở nụ cười: “Vừa rồi không phải còn kêu rất sảng khoái sao?”

Anh nhìn Tiêu Trạch một cái: “Bắn xong chưa?”

“Sắp rồi.” Tiêu Trạch nhíu mày.

Lạc Minh không phóng thích pheromone ra ngoài nữa, dặn dò Tiêu Trạch: “Em đụ đủ chưa?”

Tiêu Trạch không nói lời nào.

Nhưng Lạc Minh nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì.

”Đợi lát nữa phun thuốc làm sạch không khí rồi làm tình tiếp.”

“Ừm!” Tiêu Trạch cúi đầu, tinh thần lại bừng tỉnh, gật đầu thật mạnh.

– Ông chủ, Thiệu Văn Hiên bị giết rồi.

Cấp dưới của Kiều Quý gửi cho anh ta một tin nhắn như vậy.

Quý ngài Carlisle mắt xanh hả hê cười trên nỗi đau của người khác: “Người giao hàng không còn, trò hay của cậu không bắt đầu được rồi.”

Kiều Quý cắn răng, cười lạnh một tiếng.

“Kế hoạch chủ yếu nhất của tôi, là để cho Vua rời khỏi Nam Châu. Giá trị lớn nhất của Lạc Minh không nằm ở chỗ cậu ấy có thể đưa Vua ra ngoài hay không, mà là ở chỗ ngoại trừ Vua ra, cậu ấy là Omega cấp SSS duy nhất, là vật thí nghiệm đầu tiên của tôi, cũng là thành công nhất. Giá trị của cậu ấy đến đây kết thúc, cũng không có quan hệ gì nữa.”

“Tiếp theo ông chủ Kiều định làm thế nào đây… Ra tay?” Carlisle đã bị một loạt thao tác lẳng lơ của anh ta mê hoặc đến mức không muốn suy đoán bất kỳ suy nghĩ gì của anh ta nữa.

Ánh mắt Kiều Quý nhìn về phía Lê Thâm mặt ủ mày chau, say sóng dữ dội.

”Vậy thì mang cậu ta đi.” Kiều Quý nói.

Carlisle nhìn về phía Lê Thâm: “Tiểu thiếu gia nhà họ Lê?”

”Hai người cùng thế hệ với Triệu Trúc, bạn đời của nhà họ Lê đều là Alpha, nhưng đã làm trưởng bối tức giận không nhẹ, đứa nhỏ này chính là được người ta mạo hiểm lớn tuổi sinh ra, rất được yêu chiều.” Kiều Quý cười khẽ: “Không có biện pháp dắt Triệu Trúc đi quấy nhiễu gió mây, thì để nhà họ Lê đi qua phá hủy nửa hòn đảo Nam Châu cũng không tồi.”

Lê Thâm, Lê Tụng Bạch, xem ra duyên phận giữa anh ta và nhà họ Lê còn rất sâu đậm…

(Hoàn)

Bình luận

Để lại bình luận