Chương 84

Ngày hôm sau, khi Ngôn Khả Khả tỉnh dậy là đã hơn mười hai giờ trưa.
Chịu đựng sự mệt mỏi và đau nhức toàn thân, Ngôn Khả Khả đứng dậy rồi ăn bữa trưa đơn giản, cho đến 5 giờ rưỡi, cô đoán Quân Bạch sắp về nên bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Nhưng chờ một lúc lâu, đến khi trời nhá nhem tối vẫn chưa thấy Quân Bạch quay lại.
Ngôn Khả Khả liếc nhìn thời gian, đã hơn tám giờ, cô thở dài, định gọi cho Quân Bạch thì Quân Bạch đẩy cửa bước vào.
“Sao bây giờ anh mới về? Hôm nay công ty bận lắm sao?” Ngôn Khả Khả hỏi.
Quân Bạch ngồi xuống bàn ăn, “Không bận.” Anh đưa cho cô một tờ giấy.
Ngôn Khả Khả cầm lấy rồi đọc lướt qua, là một bức thư mà Vu Dương gửi cho cô.
Trong thư, Vu Dương tự nhận mình đã tiết lộ bí mật công ty, lúc đó chỉ là nóng nảy bốc đồng, sau này hối hận nhưng việc đã thành nên anh ta cũng không chối tội.
“Anh cũng không muốn xin lỗi vì chuyện này nên chuyện của ba chúng ta coi như kết thúc tại đây.”
Cuối thư, Vu Dương viết: “Thực ra anh biết đôi khi mình quá hèn nhát và bốc đồng, Quân Bạch tốt hơn anh nhiều, tuy không thể làm bạn được nữa nhưng vẫn chúc hai người hạnh phúc. Về sau gặp lại sẽ là người xa lạ!”
Ngôn Khả Khả rơm rớm nước mắt, cô nhận ra đây thực sự là chữ viết tay của Vu Dương, mặc dù cô không biết làm cách nào mà Quân Bạch có được bức thư này nhưng Quân Bạch đã sử dụng sự thật để chứng minh rằng cô không nên nghi ngờ anh vào ngày hôm đó!
“Em xin lỗi…” Ngôn Khả Khả khóc.
Mặc dù nghi ngờ của cô không nói ra nhưng Quân Bạch không phải kẻ ngốc và anh có thể cảm nhận được điều đó.
Quân Bạch thở dài, đứng bên cạnh cô, xoa đầu cô rồi ôm cô vào lòng.
“Không sao, em là vợ của anh!”
Ngôn Khả Khả mở đôi mắt ngấn nước, nhẹ nhàng nói: “Quân Bạch, cảm ơn anh đã sẵn lòng giải thích cho em.”
Nói xong, Ngôn Khả Khả gục đầu vào vòng tay anh và ôm chặt eo anh.
Quân Bạch không nói gì, chỉ khẽ hôn lên trán cô.
Khoảng thời gian yên tĩnh và đẹp đẽ.
Buổi tối, Ngôn Khả Khả đi tắm và mặc một bộ đồ lót khiêu gợi, dự định đêm nay sẽ đối xử tốt với Quân Bạch.
Tuy nhiên khi ra khỏi phòng tắm, cô thấy căn phòng khác hẳn trước đây, dưới ánh đèn chiếu sáng, trên sàn nhà có những cánh hoa hồng và một trái tim lớn trên giường.
Mà người yêu của cô đang nhìn cô một cách đầy khẩn trương, trên tay anh đang cầm một bó hoa hồng.
Thấy cô sau khi đi vào ngây ngốc đứng đó không nhúc nhích, Quân Bạch chậm rãi đi về phía trước, sau đó quỳ một chân xuống, nhìn cô bằng ánh mắt kiên định, “Khả Khả, gả cho anh!”
Giọng nói của anh như có ma lực khiến đầu óc Ngôn Khả Khả trở nên trống rỗng, khi cô định thần lại thì chiếc nhẫn đã nằm trên tay cô.
Không có quá nhiều lời ngọt ngào, không có cái gọi là thề non hẹn biển, thậm chí quần áo cô mặc cũng không trang trọng, nhưng màn cầu hôn ngày hôm đó vẫn trở thành kỷ niệm không thể phai mờ trong tâm trí Ngôn Khả Khả.
Đêm đó, cả hai lần đầu tiên không làʍ t̠ìиɦ mà chỉ đơn giản ôm nhau ngủ, nhưng nụ cười trên môi cả hai lại vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc.
—————–
END!!!!
Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ mình!!!!!!!

Bình luận

Để lại bình luận