Chương 84

Có lẽ có rất nhiều cha mẹ hy vọng con mình ưu tú độc lập và tiến thủ, nhưng đối với Mia mà nói, sinh ra một cô con gái ưu tú độc lập và tiến thủ thật sự là một chuyện rất cô đơn.
Tuy Frederick và con gái Hipposser của Mia khá giống người trái đất, nhưng tốc độ trưởng thành của tâm trí lại khá giống thể thí nghiệm siêu nhiều thế hệ của Mira, chưa đến một tuổi đã có thể nói chuyện với mọi người một cách lưu loát, có lúc còn làm việc chu toàn hơn Mia.
Chưa đầy hai tuổi, con bé đã học xong chương trình siêu năng lực cơ sở, đến ba tuổi, con bé tỏ ý với Mia và Frederick, nói mình muốn tham gia thi vào học viện nào đó của hành tinh Mira, định đến lúc đó nhập học cùng với Jonah.
Tuy học viện kia không giới hạn ghi danh và độ tuổi nhập học tối thiểu nhưng cũng chuẩn bị giáo dục cho lớn học như trường cấp ba của trái đất, có điều trường học này là trường học số một trong các hành tinh, cũng là một trong những học viện Mira nổi tiếng nhất trong các hành tinh, suất trúng tuyển mỗi năm chỉ có 0.1%, tập trung những học sinh và giáo viên ưu tú nhất, đa số những sinh viên tốt nghiệp xong đều có thể đến học ở những trường nổi tiếng top 10 của những hành tinh gần đó, chắc chắn sẽ trở thành người xuất sắc của các hành tinh.
Đối với Mia mà nói, con gái cô mới ba tuổi, học cấp ba là quá sớm, mà đó còn là trường học có ký túc, nếu Hipposser đi học thì cô sẽ không được gặp con mỗi ngày. Frederick có thâm niên dạy siêu năng lực, dù ở nhà thì vẫn có thể hoàn thành việc chuẩn bị giáo dục trước khi giáo dục cao đẳng, không nhất định phải đến trường. Cô nghĩ con gái đi thi chắc chắn sẽ đậu, nhưng cô còn chưa ôm con gái đủ mà con gái đã phải rời nhà đi học, đây là một chuyện phiền muộn và ưu thương cỡ nào.
Mặc dù Mia không tán thành quyết định của Hipposser nhưng Hipposser vô cùng kiên trì, cô bé cho rằng hướng giáo dục của học viện và chương trình học trong nhà đặt ra có một sự chênh lệch căn bản, con bé muốn tiếp xúc thêm với cách giáo dục khác để quyết định hướng đi tương lai. Ngoài ra, con bé cũng muốn nhanh chóng tiếp xúc với người và quần thể của những hành tinh khác nhau để mở mang tầm mắt, hiểu biết thêm về sự chênh lệch của văn hoá và khoa học kỹ thuật giữa các tinh cầu.
Frederick rất tán thành chuyện này, còn Mia dù không muốn nhưng cũng biết con gái mình đã quyết định chuyện gì thì rất khó dao động, đành phải ưu sầu đồng ý cho Hipposser đi thi.
Kết quả không ngoài dự đoán của Mia, Hipposser trúng tuyển với một thành tích vô cùng ưu tú, trở thành học sinh nhỏ tuổi nhất từ trước đến nay của học viện, bắt đầu cuộc sống sinh hoạt ở trường. Đương nhiên Jonah cũng thi vào học viện, nhập học để chăm sóc cho Hipposser.
Vì thế, Frederick và Mia dọn đến Opa của hành tinh Mira sống để Hipposser và Jonah tiện qua lại khi trường học cho nghỉ. Có điều trên Opa thì thân phận và năng lực của Frederick không thể ở ẩn như trên tiểu hành tinh, anh thường được mời tham gia rất nhiều hội nghị và hoạt động, có vài lần anh không thể từ chối, nhưng lại không thể đưa Mia đi theo, đành phải để Mia ở nhà rồi đi một mình.
Như vậy, mặc dù thiếu Jonah và Hipposser nhưng thời gian hai người ở bên nhau vẫn không nhiều hơn.
Tính Mia vốn không độc lập lắm, con gái và Jonah dắt tay nhau đi học cô đã rất cô đơn rồi, bây giờ ngay cả Frederick cũng không thể bên cô mọi lúc càng làm cho cô cảm thấy nhân sinh tịch mịch như tuyết, đành phải liên lạc với Hannah và Heidi.
Không lâu trước đó, Heidi mê một trò chơi động tác mạo hiểm kết nối các hành tinh tên là “Chúng Tinh”, kéo Hannah và Mia chơi cùng. Là một trò chơi đang nổi, “Chúng Tinh” có cốt truyện phong phú và bối cảnh hành tinh bao la hùng vĩ, sử dụng hình thức thực tế ảo tiên tiến nhất hiện nay, lúc chơi có cảm giác đích thân trải qua, mức độ dễ khó cũng rất cân đối, từ người mới đến người chơi chuyên nghiệp đều có thể tận tình hưởng thụ nội dung của trò chơi, Mia không chơi game thực tế ảo bao giờ mà cũng đã đắm chìm trong đó, chơi rất vui vẻ.
Cho nên lúc nào không có Frederick, Mia sẽ chơi đến khi trời đen kịt, nếu Frederick trở về, cô cọ Frederick vài cái, nấu cơm cùng anh rồi ăn xong lại nhảy vào trong game, tiếp tục nghiệp game của cô.
Thật ra theo như tính Mia thì Frederick về rồi đương nhiên cô muốn ở bên Frederick hơn, nhưng thứ nhất, rõ ràng lúc ấy Frederick biết cô không muốn mà vẫn đồng ý để con gái đi thi, thứ hai là gần đây Frederick thường bận đến nỗi chân không chạm đất, rất ít thời gian bên cô. Mặc dù Mia rất muốn thông cảm, nhưng thù mới thêm hận cũ, Mia quyết định làm bản thân trở nên bận rộn để Frederick biết không phải cô ở nhà duỗi cổ chờ anh cả ngày.
Hôm nay hai người ăn cơm xong, Mia lau miệng rồi nói mình phải đi chơi game, lần này Frederick không gật đầu nhìn cô chạy đi như trước đó, ngược lại giữ lấy Mia, kéo cô vào ngực mình, cúi đầu nhìn cô khẽ nói: “Game hay thế à?”
Giọng Frederick rất ôn hòa, đôi mắt tím nhạt phản chiếu ra bóng hình Mia trong ngực anh, tai Mia nóng lên; cho dù hai người đã ở bên nhau lâu như vậy nhưng cô vẫn dễ dàng thẹn thùng vì động tác của Frederick.
Dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô suýt thì thừa nhận suy nghĩ của mình, nhưng Mia đã tỉnh táo lại, nói như không có việc gì: “Thật sự rất hay! Em với Heidi và Hannah thành lập tổ đội chơi đã ghiền lắm! Nhưng bây giờ có nhiều nơi em tự thuận lợi vượt qua được rồi.”
Nói tới đây, Mia đột nhiên hưng phấn lên: “Hơn nữa gần đây một mình em phá một cái phó bản ẩn giấu giới hạn, nhận được thành tựu nữ anh hùng khai hoang đấy!”
“Ồ?” Hình như Frederick hơi tán thưởng: “Giỏi quá.”
Nghe Frederick nói vậy, Mia càng đắc ý, Frederick cúi đầu xuống khẽ hôn lên trán cô, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ anh cũng nên thử chơi trò này để xem sự oai hùng của Tiểu Mia.”
Trông Frederick không giống người biết chơi game, bởi vậy Mia sửng sốt một lát, cho rằng anh đang nói đùa, cô bảo: “Nhưng nhà chúng ta chỉ có một máy thực tế ảo thôi!”
“Anh đã đặt máy mới rồi, lát nữa đưa đến là có thể chơi cùng Tiểu Mia.”
Nghe Frederick nói anh mua máy thực tế ảo mới, Mia kinh ngạc, đồng thời một suy nghĩ xuất hiện trong đầu; một mình cô phá được phó bản ẩn giấu giới hạn, phần thưởng nhận được là có quyền lợi đặc biệt của phó bản đó, có thể đọc ngoại tuyến, một mình hoặc cùng người chơi khác offline vào phó bản, nhập vai nhân vật, tìm hiểu các giả thiết đa dạng bị che dấu trong phó bản từ các góc độ và thân phận khác nhau.
Bởi vì Mia hiếm khi lấy được thành tựu nên không có việc gì thì cô sẽ vào phó bản đi dạo, khiêu chiến kỷ lục mới rồi dương dương tự đắc một phen, bình thường Frederick có lợi hại thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể quen thuộc cốt truyện bằng cô được, huống chi còn không thể sử dụng siêu năng lực trong trò chơi.
Nhớ đến tâm trạng cô đơn trống trải cảm thấy lạnh lẽo của mình, Mia bỗng nhiên có ý đồ xấu, nếu Frederick muốn xem “sự oai hùng” của cô, vậy đương nhiên cô phải thừa dịp tay mơ Frederick lên đường để chèn ép anh một chút, tiết mối hận trong lòng!
Nghĩ đến đây, Mia cảm thấy lúc nở mày nở mặt đến rồi, cô bị Frederick bẫy lâu như vậy, cuối cùng cũng có một ngày có thể bẫy anh, bởi vậy cô vội vàng gật đầu nói với Frederick: “Có thể vào phó bản ngoại tuyến mà em đã phá được trước để tìm hiểu về trò chơi, người chơi không phân biệt cấp bậc đều có thể vào, còn có thể chọn nhân vật để nhập vai đấy!”
Frederick chưa chơi “Chúng Tinh”, nhưng thấy Mia hưng phấn như vậy, đương nhiên anh không thể từ chối, bởi vậy không lâu sau khi máy thực tế ảo được đưa đến, anh nghe theo “chỉ đạo” của Mia, tạo tài khoản rồi vào game hình thức hai người ngoại tuyến, tiến vào phó bản ngoại tuyến của Mia.
Mia hưng phấn giúp Frederick chọn nhân vật, bởi vì không biết cốt truyện nên Frederick để Mia làm mọi thứ, Mia càng đắc ý. Cốt truyện của phó bản này là vai chính phát hiện một thành cổ trong sa mạc, nhưng gần đó là nơi ở của một tộc ăn thịt người hung tàn, trùng hợp thế nào vai chính lại bị tộc ăn thịt người phát hiện, bắt đầu mạo hiểm liên tiếp.
Người chơi có thể có đồng đội, cũng có thể nhập vai tộc ăn thịt người làm nhân vật phản diện, nhưng xưa nay Mia toàn đi con đường chính phái, thích làm vai chính trong câu chuyện mạo hiểm, bằng “sự cơ trí và dũng khí”, dùng các cách khác nhau để đánh bại tộc trưởng tộc ăn thịt người và đám thuộc hạ của hắn.
Lần này Mia to gan trực tiếp xếp Frederick vào nhân vật tù trưởng tộc ăn thịt người để cô không kiêng nể gì mà “bắt nạt”. Mia đã chơi phó bản này rất nhiều lần, biết rõ từng hành động của NPC trong đó, cô đã tính rồi, trước tiên dùng tốc độ nhanh nhất để thoát khỏi đám thuộc hạ, xông thẳng đến chỗ tù trưởng, tìm một chỗ trốn, nhân lúc Frederick còn chưa hiểu tình huống thì gϊếŧ anh không kịp trở tay.
Vừa nghĩ đến cảnh có thể cho Frederick mặc quần áo tộc trưởng rực rỡ, đeo trang sức khoa trương rồi sảng khoái nhào lên cho anh một trận, cô liền cảm thấy vô cùng chờ mong.
Thế là lúc trò chơi bắt đầu, Mia mau chóng giải quyết đám thuộc hạ, chạy nhanh đến nơi tù trưởng có khả năng xuất hiện nhất, lúc phát hiện bóng dáng Frederick, cô phá vỡ tất cả ghi chép bằng tốc độ cực nhanh, Mia vô cùng hưng phấn, lập tức ấn vào cửa sổ kỹ năng, chọn một kỹ năng đóng băng đơn giản ném đến chỗ Frederick.
Frederick vừa mới vào trò chơi, đang tìm hiểu tình hình thì đã bị Mia lập kế đánh bại. Lòng mang chí lớn, Mia ném hết những chiêu to có thể phát ra lên người Frederick, thấy máu của anh giảm xuống thẳng tắp, trông rất chật vật.
Trong khoảnh khắc này, Mia thật sự cảm thấy mình quá tàn nhẫn quá xấu xa, bắt nạt người nhỏ yếu sao mà họ chịu nổi chứ! Từ trước đến nay cô luôn là người nhỏ yếu đó trước mặt Frederick, hôm nay có thể bắt nạt Frederick cô rất vui a ha ha ha.
Frederick đột nhiên bị công kích mãnh liệt, tuy hơi kinh ngạc nhưng anh vẫn bình tĩnh chờ đợi đóng băng hoá giải, miễn cưỡng tránh được tổn thương bộ phận và điều chỉnh tư thế tìm hiểu tình huống.
Anh tưởng mình bị NPC của trò chơi theo dõi, nhưng lại nhìn thấy một nhân vật nào đó đứng sau đống đá hướng công kích lén lút lấy Lang Nha Bổng ra, dáng dấp kia nhìn thế nào cũng là Mia, điều này làm cho anh lại sửng sốt một lát.
Vốn dĩ Mia muốn nhân cơ hội này để điên cuồng đánh Frederick, cuối cùng bây giờ cũng có cơ hội thấy rõ bộ dáng hiện tại của Frederick. Thật ra tù trưởng trong trò chơi hóa trang rất khoa trương, đầu đội trang sức làm từ xương sừng và lông chim kỳ quái, khoác áo choàng hoa văn phức tạp màu sắc bắt mắt, tay cầm gậy chống làm từ xương đùi của cự thú, là tù trưởng của tộc ăn thịt người thì còn phải treo mấy bộ xương khô kỳ quái nữa mới giống.
Tuy nghe miêu tả thì nghĩ tù trưởng này hoá trang quá khác lạ, nhưng trong giả định của game, diện mạo của tộc ăn thịt người được thiết kế không hoàn toàn là người, phối hợp với hoá trang này thật sự rất hợp, chỉ là mỗi khi nhìn thấy nhân vật này, Mia luôn nghĩ, nếu có ai đó thật sự có thể mặc bộ quần áo này vào thì chắc chắn sẽ trông rất buồn cười, dù có đẹp trai có xinh gái thì cũng vậy.
Mia ôm chặt suy nghĩ tà ác muốn đánh bại Frederick, cho rằng lúc nhìn thấy quần áo anh mặc cô sẽ cười to, nhưng lúc cô thật sự thấy rõ trang phục của Frederick, Lang Nha Bổng trong tay cô lập tức rơi xuống đất.
Bất kể quần áo của trò chơi có được thiết kế đặc biệt thế nào thì vẫn không thể quá giống quần áo của thế giới hiện thực, chắc chắn quần áo trong trò chơi sẽ vừa người, sẽ không có tay áo quá ngắn hay mũ tụt xuống. Thế là, sau khi Frederick mặc bộ quần áo phẩm vị kỳ quái này vào, chẳng những không làm anh trông kỳ quái mà ngược lại còn tôn lên sức hút mãnh liệt và hơi thở cuồng bạo rất ít khi nhìn thấy trên người anh.
Trước kia Mia luôn cảm thấy Frederick đẹp trai đến nỗi không hợp lẽ tự nhiên, tuy bọn họ đều là sinh vật sống loài người nhưng diện mạo vẫn sẽ có một sự chênh lệch nhất định, nhưng cô nhớ rõ, lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô cảm thấy anh giống như thuỷ tinh được điêu khắc hoàn mỹ, hai người đã bên nhau lâu như vậy, cô vẫn sẽ bị mọi hành động của anh mê hoặc, đúng là không có chí khí.
Ngoài ra, chỉ cần hai người đến nơi đông đúc, Frederick sẽ thu hút ánh mắt của người khác như một vật phát sáng, bình thường lúc chỉ có hai người, cảm giác nguy cơ của Mia không cao đến vậy, nhưng sau khi dọn đến Opa, lần nào ra ngoài với Frederick, Mia cũng sẽ nhận được rất nhiều ánh mắt ghen ghét, khiến cô cảm thấy mình thật sự phải chèn ép sắc đẹp của Frederick.
Nhưng bây giờ cô mới hiểu được, Frederick mê người như vậy không chỉ do ngũ quan mà còn bao gồm khí chất và tư thái rất khó tả, mặc dù là một hình ảnh phục chế từ trò chơi giả định nhưng anh vẫn tản ra mị lực kinh người, càng không nói đến chuyện bởi vì bị pháp thuật công kích mà cô phát ra quay xung quanh nên trông Frederick vô cùng rực rỡ bức người, phát sáng sắp làm Mia mù mắt.
Lúc Mia bị sắc đẹp của Frederick mê hoặc, thuật pháp cô phóng ra trên người Frederick đã biến mất, Frederick mỉm cười với cô, Mia mới giật mình tỉnh lại, nhưng lúc cô đang định thi triển kỹ năng lại một lần nữa thì cửa sổ cảnh báo đã xuất hiện trước mắt.
“Hai tay bị giữ, không thể thi triển kỹ năng.”
Mia trừng to mắt ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy Frederick vốn cách cô một khoảng đã xuất hiện trước mặt cô trong một thời gian ngắn, hai tay cô đã bị anh kéo cao lên đầu, không thể nhúc nhích.
Mia bị tốc độ phản ứng của Frederick làm cho kinh hãi, rõ ràng anh chưa chơi game, sao thao tác có thể nhanh như vậy được, chỉ vì game thực tế ảo là khống chế sóng điện não sao?
Dù không thể dùng siêu năng lực nhưng người có siêu năng lực cao thì vẫn có thể thao tác nhanh, dù không quen giao diện trò chơi thì tốc độ vẫn không thua? Sao lúc cô muốn bẫy Frederick lại không nghĩ đến điểm này chứ!
Lúc Mia đang kêu thảm thiết trong đầu kêu, Frederick ung dung nhìn cô, bên môi gợi lên nụ cười như có như không, khẽ hỏi: “Tiểu Mia… Chúng ta đối địch?”
Hình như Frederick đã hiểu rõ tình huống, sau đó nói chuyện bằng một ngữ khí cưng chiều làm Mia vừa thẹn vừa giận mà kêu lên: “Không sai! Hôm nay em nhất định phải để anh biết sự lợi hại của em.”
Lúc đang nói chuyện, Mia đá vào chân Frederick.
Chỗ tốt của game thực tế ảo là, dù không thể sử dụng kỹ năng nhưng vẫn có rất nhiều cách để thoát khỏi trói buộc, đương nhiên ở thế giới thật Mia không có khả năng dùng toàn lực để đá Frederick, nhưng trong trò chơi, Mia có thể không khách khí, dù sao Frederick cũng không đau.
Đáng tiếc tuy động tác của Mia nhanh nhưng phản ứng của Frederick còn nhanh hơn, anh thuận lợi né rồi kéo Mia vào lòng hoàn toàn khống chế cô, khẽ nói: “Động tác quá mạnh sẽ lộ nhược điểm ra ngoài, Tiểu Mia mất tiên cơ rồi.”
Tiếp theo một cửa sổ nhảy ra trước mắt Mia, hỏi cô có muốn từ bỏ nhiệm vụ này hay không, rõ ràng đây là đề nghị Frederick đưa ra, tuy Mia đã cướp đi không ít máu của Frederick nhưng bây giờ cô đã hoàn toàn bị giới hạn trong anh, nếu Frederick thật sự sử dụng kỹ năng công kích khác, e là Mia không hề có sức chống cự.
Nhưng mà, cho dù là trong trò chơi, bị Mia xếp vào một nhân vật làm anh dở khóc dở cười, Frederick vẫn không nỡ động thủ với Mia. Nhưng Mia thật sự không cam lòng khi mình cứ như vậy mà thua dưới tay một “người mới”, cô hét lên: “Không cần! Em vẫn muốn chơi tiếp.”
“Không cần?”
Frederick khẽ nói: “Theo tình hình anh vừa mới tìm hiểu được, lúc trực tuyến, để tránh cho siêu năng lực ảnh hưởng đến sự cân bằng của hệ thống nên có giới hạn tối đa về tốc độ điều khiển sóng điện não, phó bản ngoại tuyến hoàn toàn không có hạn chế này, mặc dù phản ứng đồng bộ không thể lên đến 100% nhưng trong trò chơi thao tác của anh vẫn nhanh hơn em rất nhiều, cứ tiếp tục thì kết quả vẫn vậy.”
Thật ra đúng là Mia không biết ngoại tuyến và trực tuyến khác nhau như vậy, cô chỉ không cam lòng lẩm bẩm: “Không chơi đến cuối sao biết kết quả! Hơn nữa tù trưởng này bắt được người sẽ không gϊếŧ luôn, tiếp theo mới là lúc kiểm tra sự cơ trí và dũng khí của em.”
Lời Mia nói chọc Frederick cười, anh nói tiếp: “Lần này Tiểu Mia quyết tâm muốn đánh bại anh?”
“Đương nhiên.”
“Em biết tù trưởng sẽ làm gì với tù binh không?”
“Thì… trói lại nấu ăn luôn chứ gì!” Mia cây ngay không sợ chết đứng: “Không phải em chưa từng bị trói, lại còn suýt vào nồi đấy! Nhưng cuối cùng vẫn thoát được.”
“Ồ?” Giọng Frederick đột nhiên trở nên sâu hiểm khó dò: “Dù vậy, Tiểu Mia vẫn muốn tiếp tục chơi với anh?”
“Đương nhiên! Trước khi anh cho em vào nồi, chắc chắn em sẽ tìm được cơ hội phản công.”
Frederick đột nhiên bế Mia lên khiêng trên vai, khẽ nói: “Vậy… Như em mong muốn.”

Bình luận

Để lại bình luận