Chương 84

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 84

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lục Hiểu Dư xoay người lại, áp mặt vào vùng bụng săn chắc của hắn. Giọng nói bình thản đến lạ: “Nghe nói cô ta và anh suýt chút nữa là đã đính hôn với nhau?”

“Ai kể cho em nghe chuyện đó vậy?” Hắn nhíu mày lại: “Lại là bà Mai nói phải không?”

“Ừ, là do tôi đã hỏi bà ấy.” Cô nói thêm: “Cũng không hẳn là tôi không ghen đâu. Vì ngay từ lúc anh đề cập đến người em thân thiết kia, trong lòng tôi đã cảm thấy khó chịu rồi. Khi ấy tôi còn chẳng biết đối phương là nam hay nữ nữa, chỉ cần nghe thấy hai chữ ‘thân thiết’ của anh thôi, là tôi liền cảm thấy khó chịu.”

Người đàn ông nghe xong liền ngây người ra đến đờ đẫn, sắc đỏ trên gương mặt càng lúc càng lộ rõ hơn. Một phần là vì câu nói vừa ý kia của cô, phần còn lại là do hơi thở nóng rực đầy quyến rũ đang phả ra từ người cô gái nhỏ.

Tống Ngụy nuốt xuống một ngụm nước bọt khan, cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh để hỏi: “Dư Dư, em… đang làm gì vậy?”

Lục Hiểu Dư không vội lên tiếng trả lời, cô từ tốn vén áo hắn lên cao. Lúc này cô mới có đủ kiên nhẫn để chiêm ngưỡng kỹ càng cơ bụng sáu múi săn chắc của hắn, từng đường nét trên cơ thể hắn đều sắc sảo vô cùng. Lúc trước là do cô không thèm để ý đến, vì sợ rằng nếu để ý quá nhiều sẽ làm cho sắc dục trong người trở nên hỗn loạn. Một phần cũng là vì cô ngại phải chủ động gọi mời hắn, trông sẽ không khác gì mấy kỹ nữ rẻ tiền ngoài phường đen.

Nhưng dần dà cô lại thấy đây không phải là một chủ đích tốt. Cô không thể nào cứ ỷ lại vào chuyện hắn hết mực yêu thương mình mà trở nên lỗ mãng được. Giữa hai người đã có tình cảm với nhau, thì việc quyến rũ qua lại cũng là lẽ thường tình mà thôi.

“Dư Dư…” Hơi thở của người đàn ông dần trở nên hỗn loạn hơn, sự nóng bỏng từ cái miệng nhỏ nhắn của cô đang phả ra làm cho thần trí hắn trở nên đảo điên. Nếu cứ tiếp tục cái đà này, e là hắn sẽ…

“Có muốn làm tình không?” Giọng cô thì thầm đầy mê hoặc.

“…” Người đàn ông chấn động cả người, hạ bộ ở phía dưới cũng bất đồng kịch liệt hưởng ứng theo.

Lục Hiểu Dư của trước đây, chưa từng chủ động với hắn một lần nào cả.

“Dư Dư, em… ức!” Cơ thể hắn khẽ run lên, hơi thở nóng bỏng của cô đang phả ra làm cho cơ thể hắn cũng dần trở nên nóng rực lên không ít.

“Có muốn làm không?” Lục Hiểu Dư hỏi lại lần nữa. Đôi môi mỏng của cô ướm lên múi bụng săn chắc, khẽ khàng đưa đầu lưỡi ra liếm nhẹ một cái đầy quyến rũ: “Hửm?”

“Bé con, em mà cứ như vậy… thì tôi sẽ điên mất!” Giọng hắn khàn đặc vì ham muốn.

“Chẳng phải là anh muốn tôi ghen tuông sao? Tôi đang ghen theo đúng ý của anh đây.” Cô nhích người lên một chút, từng chút từng chút một chạm môi vào vùng bụng của hắn, rồi lại dần dà di chuyển xuống phía dưới.

Da thịt hắn dưới sự tác động của cô, rắn rỏi lại càng thêm rắn rỏi. Lục Hiểu Dư nâng bàn tay lên sờ chạm vào từng múi bụng săn chắc, những cử chỉ nhẹ nhàng của cô khiến người đàn ông thoáng rùng mình lên từng chập. Cô biết rõ hắn là người rất dễ bị kích thích, chỉ cần là cô chủ động, thì hắn sẽ giống hệt như một con mèo nhỏ đang mắc mưa. Từng hồi run rẩy không ngừng.

Tống Ngụy dưới sự mò mẫm đầy ma mị của cô, thật tâm không thể nào kìm nén được nữa. Vùng bụng dưới của hắn liên tục truyền đến những cơn đau nhói âm ỉ, dị vật ở bên trong lớp quần cũng dần dần bành trướng trở nên to lớn hơn.

Yết hầu hắn thoáng nhấp nhô lên xuống, hắn tuyệt nhiên không thể nào ngông cuồng đè cô ra làm tình ngay lúc này được. Cô đang bị đau dạ dày, hắn không thể nào…

“Dư Dư?” Đáy mắt người đàn ông khẽ động đậy, kinh ngạc vô cùng trước hành động táo bạo của cô gái nhỏ.

Cô… Cô lại chủ động cởi thắt lưng rồi kéo khóa quần hắn ra sao?

Lục Hiểu Dư thấy hắn nhìn mình đến mức bàng hoàng sửng sốt, sự hứng thú trong lòng cô lại tăng thêm mấy phần. Ngón tay thon gọn của cô vân vê nơi đỉnh đầu nhũ hoa của hắn, thậm chí cô còn đặt miệng mình vào đó mà mút nhẹ một cái.

“Ức…” Thân thể người đàn ông khẽ run lên, sự mẫn cảm này không khác gì một thanh niên mới lớn lần đầu biết đến mùi đời.

Tống Ngụy nhìn cô gái nhỏ đang thoải mái gặm nhấm đầu ngực của mình, rồi lại nặng nhọc nhìn xuống đôi bàn tay đang bao bọc lấy hạ bộ của hắn. Khốn kiếp, điên chết mất thôi!

“Tôi làm như vậy anh có thích không? Có đủ để chứng tỏ là tôi đang ghen tuông hay chưa?” Cô hỏi, giọng điệu đầy vẻ trêu chọc.

“Dư Dư, bây giờ không được… Dạ dày của em đang không khỏe…” Hắn nuốt xuống một ngụm nước bọt khan, cố gắng giữ chút lý trí còn sót lại để chấn chỉnh cô: “Chúng ta không thể làm tình được…”

“Chỉ cần làm nhẹ nhàng là được mà? Đúng không?” Lục Hiểu Dư ngước mắt lên nhìn hắn, đôi môi mỏng yêu kiều lả lướt: “Anh có thể làm được mà? Việc anh chỉ cần nằm yên một chỗ, còn mọi sự cứ để tôi lo liệu.”

Người đàn ông không nói gì thêm, nhắm mắt lại cùng cô dây dưa môi lưỡi. Căn phòng ngủ lúc này rơi vào một cơn tĩnh mịch đến lạ thường, thi thoảng lại vang vọng lên vài ba tiếng mút lưỡi đầy ám muội. Lục Hiểu Dư dạng rộng hai chân ra, ngồi lên người hắn, cuồng nhiệt quấn quýt không chịu rời. Đây là lần đầu tiên cô chủ động câu dẫn hắn như thế này, cũng là lần đầu tiên cô là người dẫn dắt cuộc tình vụng trộm này.

Ngẫm lại thì trước nay đều là một tay hắn chỉ đạo mọi chuyện, cô một chút sức lực cũng chưa từng phải tốn. Giống như một kẻ lười biếng đến cùng cực, chỉ biết nằm ườn ra một chỗ đợi hắn chạy tới phục vụ. Tệ thật!

Cái hôn triền miên không có điểm dừng, cả hai người ai nấy cũng đều bị cuốn vào dòng xoáy của ái tình. Lục Hiểu Dư lóng ngóng cởi bỏ từng chiếc cúc áo sơ mi của hắn, hai tay cô cũng dần dần đánh mất đi phương hướng, không biết phải đặt để ở đâu cho thỏa đáng. Cuối cùng là cô tạm bợ đặt chúng lên bờ ngực săn chắc của hắn.

“Ưm…” Cơn đau thắt từ dạ dày lại bắt đầu sôi sục lên dữ dội, khiến cho cơ mặt cô mới vừa phơn phớt đỏ đã vội chuyển sang màu tái xanh nhợt nhạt.

Tống Ngụy thấy cô đau đớn như vậy, cũng không dám để cô tiếp tục làm càn nữa, anh trực tiếp đẩy cô ra khỏi người mình. Giọng nói trầm thấp mang theo sự trách cứ:

“Đã đau như vậy rồi còn cố gắng làm gì? Không biết tự lượng sức mình hay sao?”

“Có lượng sức được hay không thì tôi tự biết. Anh quan tâm làm gì chứ?” Cô khó chịu nhăn mày lại, cúi đầu xuống kê môi mình vào sát cần cổ hắn: “Thứ anh cần phải quan tâm lúc này chính là tôi mới phải.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận