Chương 85

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 85

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Bao cao su… Lý Thước… bao cao su…” Xuân Vũ hổn hển nhắc nhở giữa những nhịp thúc mạnh bạo.
Nhưng Lý Thước bỏ ngoài tai. Anh đang trong cơn say tình ái và chiếm hữu. Anh nắm lấy tay cô, kéo xuống dưới, ép cô chạm vào nơi hai người đang kết hợp.
“Cảm nhận đi… anh đang ở trong em… chân thật như thế này, cần gì bao cao su?”
Côn thịt nóng hổi, gân guốc ra vào nhịp nhàng trong hang động ẩm ướt. Xuân Vũ bị ép phải chạm vào sự trần trụi ấy, mặt đỏ bừng. Khoái cảm dâng lên như thủy triều, nhấn chìm lý trí của cô.
“Không được… nhỡ có thai…” Cô yếu ớt phản kháng.
“Có thai thì đẻ! Anh nuôi!” Lý Thước gầm gừ, thúc mạnh một cái trúng điểm G khiến Xuân Vũ hét lên sung sướng.
Anh nâng hông cô lên cao, thay đổi tư thế, đâm sâu hơn, mạnh hơn. Tiếng da thịt va chạm bạch bạch vang lên dồn dập. Xuân Vũ không thể chịu nổi nữa, cô quấn chặt chân vào eo anh, móng tay cào vào lưng anh, rên rỉ theo nhịp điệu của anh.
Sau một hồi cuồng nhiệt, Lý Thước gầm lên, bắn những luồng tinh dịch nóng hổi vào sâu trong tử cung cô. Anh gục xuống người cô, thở dốc, tận hưởng dư vị của cao trào.
Nhưng cuộc vui chưa dừng lại ở đó.
Lý Thước bỗng nhiên rút ra, nhưng không buông tha cô. Anh bế xốc cô lên khi cô vẫn đang trần như nhộng, đi ra phía cửa chính.
“Anh… anh làm gì vậy?” Xuân Vũ hoảng hốt ôm cổ anh.
“Ra ngoài đổi gió chút. Trong nhà ngột ngạt quá.”
“Anh điên rồi! Ra ngoài nhỡ ai thấy thì sao?”
Lý Thước cười tà: “Giờ này ai còn thức mà thấy? Mà thấy thì sao? Vợ chồng ân ái là chuyện bình thường.”
Anh mở cửa, bế cô ra hành lang vắng lặng. Ánh đèn cảm ứng bật sáng, chiếu rọi lên cơ thể trần trụi của hai người. Không khí lạnh lẽo bên ngoài khiến da thịt Xuân Vũ nổi gai ốc, núm vú cương cứng lên.
Sự kích thích từ việc làm tình ở nơi công cộng, nỗi sợ bị phát hiện khiến các giác quan của Xuân Vũ trở nên nhạy bén tột độ. “Cô bé” co thắt lại, chảy ra càng nhiều dịch thủy.
Lý Thước đặt cô dựa vào lan can cầu thang bộ thoát hiểm – nơi góc khuất ít người qua lại nhưng vẫn đầy nguy hiểm. Anh nâng một chân cô lên, lại một lần nữa đâm mạnh vào.
“Ưm… a… Lý Thước… đừng ở đây… em sợ…” Xuân Vũ nức nở, vùi mặt vào vai anh.
“Sợ mới sướng, bảo bối ạ.” Lý Thước thúc mạnh, ép cô vào lan can sắt lạnh lẽo. Sự tương phản giữa cái lạnh của kim loại và cái nóng của cơ thể anh, giữa nỗi sợ hãi và khoái cảm khiến Xuân Vũ như muốn phát điên.
Tiếng rên rỉ bị kìm nén, tiếng thở dốc vang vọng trong cầu thang bộ vắng vẻ. Mỗi tiếng động nhỏ cũng khiến tim Xuân Vũ thót lại.
“Chặt quá… em đang run lên này… sướng lắm phải không?” Lý Thước thì thầm vào tai cô những lời dâm tục, tay xoa nắn bầu ngực nảy lên theo nhịp điệu của anh.
Bỗng nhiên, có tiếng bước chân vang lên từ tầng dưới. Ai đó đang đi lên thang bộ!
Xuân Vũ cứng đờ người, hoảng loạn tột độ: “Có người! Dừng lại… Lý Thước… dừng lại đi…”
Nhưng Lý Thước không dừng. Anh càng hưng phấn hơn. Anh bịt miệng cô lại, ghé sát tai cô: “Suỵt… im lặng nào… để họ nghe thấy là lộ đấy…”
Anh vẫn tiếp tục di chuyển hông, chậm rãi nhưng sâu và hiểm hóc, tra tấn thần kinh của cô. Tiếng bước chân ngày càng gần. Xuân Vũ nín thở, nước mắt trào ra vì sợ hãi và xấu hổ. Cô cảm tưởng như tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Người đó đi ngang qua tầng của họ, tiếng bước chân dần xa rồi biến mất.
Xuân Vũ mềm nhũn người, suýt ngã quỵ nếu không có Lý Thước đỡ lấy. Cảm giác thoát chết trong gang tấc khiến cao trào ập đến mãnh liệt hơn bao giờ hết. Cô co giật trong vòng tay anh, phun trào dịch thủy ướt đẫm cả quần anh.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận