Chương 86

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 86

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Chi Chi, tại sao ban ngày em vừa nhìn thấy anh hai đã kẹp chân lại?”

Anh còn bắt cô trả lời câu hỏi đáng xấu hổ này.

Diệp Chi không nói lời nào, bàn tay phía sau đưa tới trước người cô tìm kiếm, sờ vào ngực cô, anh bất mãn nói: “Anh đã nói với em rồi, mặc áo ngực đi ngủ sẽ không tốt cho tuyến vú, rất dễ sinh bệnh.”

Anh biết cô đang đề phòng mình nên mới kiên nhẫn dạy lại cho cô. Diệp Nam Phong đưa tay cởi nút thắt áo ngực, cánh tay Diệp Chi đè chặt hai bên không cho anh cởi.

Cô cho rằng nếu lần nào mình cũng làm như vậy thì Diệp Nam Phong sẽ thấy phiền, lần sau sẽ không đến tìm cô nữa, nhưng mà cô đã đánh giá thấp sự kiên nhẫn của anh trai mình.

Diệp Nam Phong vùi đầu vào sau gáy cô, đôi môi đưa lại gần, nhưng không chạm vào da, để mỗi lần anh thở ra thì luồng không khí phả vào làn da trắng nõn của cô, chậm rãi bay lượn phía sau cổ cô.

Dòng không khí tiếp xúc với làn da sinh ra một loại năng lượng từ trường kỳ lạ, nơi anh hít ngửi giống như có một cái máy sưởi nào đó đang không ngừng đốt nóng, càng ngày càng khơi dậy ham muốn dục vọng trong thân thể cô.

Anh trai còn chưa đụng vào, hơi thở Diệp Chi đã dần trở nên gấp gáp. Vào lúc cô sắp không kiềm được nữa, đôi môi ấm áp bỗng nhiên dán vào, bao phủ lấy làn da non mịn và mẫn cảm của cô.

“Ưm….”

Thân thể Diệp Chi lập tức mềm nhũn, cánh tay căng cứng cũng dần thả lỏng, Diệp Nam Phong nhân cơ hội đó cởi nút thắt áo ngực, dễ dàng thả bộ ngực căng mọng ra.

“Chi Chi có vẻ thích trực tiếp một chút.”

Cách xâm lược cô từng chút một này càng làm Diệp Nam Phong hứng thú, anh thong thả để hai bầu ngực cô tự bung ra, hai tay anh đặt trên eo cô, chậm rãi hướng lên trên chạm vào mép ngực.

Những vết chai trên đầu ngón tay trượt khắp người cô như tơ nhện, làm cơ thể cô không tự chủ mà run rẩy, hơi thở trong miệng càng ngày càng nóng.

Diệp Nam Phong tiếp tục vừa ngửi vừa hôn, không chạm nhiều vào da nhưng Diệp Chi lại cảm thấy như cả người mình đều bị hôn qua. Mà sau khi tay anh vuốt ve quanh eo cô một lúc, cô dần dần nhận thấy ngực mình trở nên căng trướng, núm vú phía trước cương cứng khiến cô khó chịu và muốn đưa tay ra chạm vào.

Cô sốt ruột cọ xát hai chân, Diệp Nam Phong lúc này mới đưa tay lên nắm lấy bầu ngực cô, trước đó anh còn chưa chạm vào mà núm vú đã cứng như đá, ở trong tay anh chủ động cọ tới cọ lui.

“Ưm….”

Cơn đau trong ngực Diệp Chi cuối cùng cũng giảm bớt, nhưng phương pháp này lại khiến cô hoảng sợ, cô giữ mu bàn tay của Diệp Nam Phong lại: “Anh…”

Còn chưa bắt đầu, cô đã cảm nhận được thân thể của mình ướt át, nếu anh trai tiếp tục dùng cách này, có lẽ sẽ kéo dài rất lâu mới kết thúc.

Diệp Nam Phong móc lấy chân cô: “Không phải em đang giả vờ ngủ sao?”

“Em thực sự không muốn…”

Cơ thể cô rõ ràng rất vui sướng, lại làm ra dáng vẻ chán ghét.

Diệp Nam Phong xoay người đè lên người Diệp Chi, ấn hai tay cô lên trên, cúi đầu mút môi cô một cái nói: “Ngày mai được nghỉ, tối nay chúng ta cùng thức đêm đi.”

Diệp Chi hơi híp mắt: “Ưm… em còn có việc.”

“Không sao, chỉ cần có anh ở đây, chuyện gì cũng có thể làm được.”

Bất kỳ công việc gì của cô thì Diệp Nam Phong đều có thể làm được, sau khi kéo cô vận động mệt mỏi, anh sẽ giúp cô giải quyết những việc cô chưa làm xong. Năng lượng của Diệp Chi đều đã cạn kiệt nên cô không muốn cử động nữa.

Mỗi lần anh trai nói điều này, thói quen suy nghĩ của cô dần trở nên phụ thuộc vào anh.

Diệp Chi cố phớt lờ sự khác lạ trong lòng, cô ám chỉ nói: “Em nhìn thấy giấy mời làm việc được bệnh viện gửi đến nhà. Anh hai, anh nói đúng, em rất thích bác sĩ.”

Diệp Nam Phong đưa tay vào dưới váy ngủ của cô, có lệ đáp lại: “Anh đã từ chối rồi.”

Tay anh vừa chạm vào da thịt mềm mại của Diệp Chi, thân thể cô liền run lên: “Á… Anh, em thích anh hai mặc áo blouse trắng…”

“Phải không? Vậy anh hai phải suy nghĩ kỹ mới được.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận