Chương 86

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 86

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Chiếc Hộp Bí Ẩn Và Dục Vọng Trên Sofa
Căn hộ mới ngập tràn ánh nắng. Phó Nhàn Linh đang loay hoay sắp xếp lại đống đồ đạc, chủ yếu là sách và quần áo. Đồ đạc của Trương Tuyền Phong, cô đã cho người vứt đi hết, không giữ lại một thứ gì. Cô muốn bắt đầu một cuộc sống mới, sạch sẽ tuyệt đối.
Đang sắp xếp thùng đồ cuối cùng, một chiếc hộp màu đen tuyền, bọc nhung sang trọng, rơi ra. Là món quà Thôi Hiểu tặng cô từ lâu. Phó Nhàn Linh tò mò mở ra.
Bên trong là một vật thể màu đen tuyền, thiết kế tinh xảo, đường cong mềm mại nhưng đầy khiêu khích. “LELO Enigma Black…” Cô lẩm bẩm đọc dòng chữ trên hộp. “Máy mát xa hai tác động… silicone mềm…”
Mặt cô đỏ bừng. Cô biết nó là gì. Là thứ đồ chơi tình thú cao cấp mà Thôi Hiểu tấm tắc khen ngợi, nói rằng nó có thể đưa phụ nữ lên chín tầng mây. Cô định cất vội nó đi thì chuông cửa vang lên.
Là Vu Hướng Tây.
Cậu vừa đi học về, trên người vẫn mặc chiếc áo phông trắng đơn giản, mồ hôi lấm tấm trên trán, cả người toát ra hơi thở thanh xuân nóng rực. Cậu ôm chầm lấy cô từ phía sau, vùi mặt vào hõm cổ cô hít hà.
“Chị, em nhớ chị muốn chết.”
Phó Nhàn Linh cười khúc khích, xoay người lại, định hôn cậu thì ánh mắt Vu Hướng Tây dừng lại trên chiếc hộp màu đen trên sàn.
“Cái gì đây?” Cậu tò mò nhặt lên.
“Không! Đừng xem!” Phó Nhàn Linh hoảng hốt, vội vàng giật lại.
Nhưng đã quá muộn. Vu Hướng Tây đã đọc lướt qua dòng chữ trên hộp. Cậu ngẩn người một giây, rồi một nụ cười đầy ẩn ý nở trên môi. Vành tai cậu hơi đỏ lên.
Cậu giơ chiếc hộp lên cao, không cho cô lấy lại. “Chị… dùng cái này sao?”
Phó Nhàn Linh xấu hổ đến mức muốn độn thổ, vùi mặt vào lồng ngực rắn chắc của cậu. “Không phải! Là Thôi Hiểu tặng… Chị chưa dùng lần nào!”
Vu Hướng Tây bật cười, giọng cậu khàn đi vì dục vọng. Cậu ôm chặt lấy eo cô, kéo cô sát vào người mình, để cô cảm nhận rõ ràng sự cương cứng đang trỗi dậy dưới lớp quần thể thao.
“Vậy à?” Cậu thì thầm bên tai cô, hơi thở nóng rực phả vào làn da nhạy cảm. “Nó có làm chị sướng bằng em không?”
Phó Nhàn Linh run rẩy, ngẩng đầu lên, đôi mắt ngập nước: “Cậu…”
“Em không thích chị dùng nó.” Giọng cậu trở nên chiếm hữu. “Chị muốn, phải nói với em. Em sẽ làm chị sướng hơn nó gấp vạn lần.”
Không đợi cô trả lời, cậu bế thốc cô lên, ném nhẹ xuống chiếc sofa mới tinh còn thơm mùi vải. Cậu không vội vàng, mà từ từ quỳ xuống giữa hai chân cô, kéo chiếc váy ngủ của cô lên tận eo.
“Vu Hướng Tây… đừng…” Cô xấu hổ khép chân lại.
Cậu cười, dùng sức mạnh mẽ tách hai đùi thon thả của cô ra, cúi đầu, vùi mặt vào nơi bí ẩn ẩm ướt.
“A…” Phó Nhàn Linh cong người lên.
Chiếc lưỡi nóng rực và điêu luyện của cậu bắt đầu công việc của mình. Cậu liếm dọc theo khe thịt mềm, mút mát hai cánh hoa đang dần sưng lên. Chiếc lưỡi tinh quái chọc thẳng vào cửa mình, khuấy đảo, hút trọn dòng dâm thủy ngọt ngào vừa ứa ra.
“Ưm… đừng… bẩn…”
“Không bẩn. Của chị, cái gì em cũng thích.”
Cậu tìm thấy hạt ngọc nhỏ đang cương cứng, tập trung liếm mút, thỉnh thoảng lại dùng răng cạ nhẹ. Khoái cảm đánh úp khiến Phó Nhàn Linh đầu óc trống rỗng, cô nắm chặt lấy thành sofa, tiếng rên rỉ vỡ vụn không thể kìm nén: “A… sướng quá… Hướng Tây… nhanh lên… em muốn…”
Cô sắp lên đỉnh chỉ vì chiếc lưỡi của cậu.
Vu Hướng Tây ngẩng đầu, khóe môi còn dính vệt nước óng ánh của cô. Cậu cười ma mãnh, xé toạc quần lót của cô, rồi kéo quần mình xuống. Cự vật khổng lồ đỏ tím, đầy gân xanh, bật thẳng ra, hùng dũng chĩa về phía cô.
Cậu đè hai chân cô lên, đặt quy đầu nóng hổi ngay cửa huyệt đã ướt sũng.
“Bà xã… em ăn nhé?”
Cậu không đợi cô đồng ý, dùng eo húc mạnh một cái.
“Á!” Phó Nhàn Linh thét lên.
Côn thịt lút cán, cắm ngập tận cổ tử cung. Cảm giác vừa căng trướng vừa thốn đến tận óc khiến cô co giật.
Vu Hướng Tây giữ chặt eo cô, bắt đầu luật động. Tiếng da thịt va chạm bồm bộp vang lên trong phòng khách yên tĩnh. Cậu thúc từng nhịp, vừa sâu vừa mạnh, mỗi lần rút ra lại kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh, mỗi lần đâm vào lại khiến cô nảy người lên vì sung sướng.
“A… a… sâu quá… Chậm lại… không… nhanh lên… Đụ em… A…”
Cô hoàn toàn mất kiểm soát, ngôn từ dâm đãng bật ra không chút e dè.
Vu Hướng Tây cúi xuống, ngậm lấy đầu vú cô mà mút mạnh, trong khi bên dưới vẫn ra vào như một cỗ máy. Sofa rung lắc dữ dội. Cậu lật người cô lại, bắt cô quỳ trên sofa, thúc mạnh từ phía sau.
“Nhìn chị kìa… mông đẹp quá… bị em đụ đến đỏ ửng cả lên…”
Cậu vỗ bôm bốp lên cặp mông trắng nõn, rồi lại cắm vào. Phó Nhàn Linh bị đụ đến hai mắt trợn trắng, nước mắt nước miếng chảy ròng ròng, chỉ biết bấu chặt lấy sofa mà rên rỉ.
Cuối cùng, cậu gầm lên một tiếng trầm khàn, ôm chặt lấy cô, bắn một dòng tinh dịch nóng hổi ngập tràn bên trong tử cung cô.
Phó Nhàn Linh mềm nhũn, nằm liệt trên sofa, thở không ra hơi. Vu Hướng Tây nằm đè lên lưng cô, hôn lên gáy cô, giọng khàn đặc: “Chị thấy chưa… Em làm chị sướng hơn cái máy kia nhiều.”

Bình luận

Để lại bình luận