Chương 87

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 87

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Không cần để đầu lưỡi cô kịp động, hắn trực tiếp đem cái miệng nhỏ trên mặt cô trở thành tao huyệt phía dưới , cái mông đĩnh động qua lại hướng vào trong thọc vào rút ra.

Không biết mệt mỏi còn hỏi cô sảng hay không?, nhưng lại chợt nhớ đến cái gì đó bật cười.

“Nga, trong miệng ngậm côn thịt thì làm sao có thể nói chuyện, dù sao lão tử cũng thực sảng .”

Cô chịu đựng khuất nhục há to miệng tùy ý hắn làm đến không khép miệng lại được, khóe miệng mơ hồ có chút xé rách, môi bị ma xát nhức mỏi, đến cuối cùng thì nước mắt không ngừng chảy xuống , Liễu Dục chịu đựng không được nhìn cô khóc, phát ra tiếng gầm tàn nhẫn hướng bên trong chọc rút thêm mấy chục lần, cuối cùng đem tinh dịch bắn ra .

Cô xoay người muốn nhổ ra, nhưng hắn trực tiếp bưng kín miệng cô , ấn lên yết hầu,cưỡng chế cô nuốt xuống .

Xem cô bị sặc mà ho khan, thậm chí biểu tình trên mặt cũng tràn đầy ghét bỏ ghê tởm muốn móc tay vào nôn ra, Liễu Dục túm tay cô cười nhạo, “Lại không phả chưa từng nuốt qua, đây đều là bảo bối, ăn xong đi, dù sao miệng của em cũng chỉ có thể ăn tinh dịch của tôi, một giọt đều không cho lãng phí.”

Vệ Duy Nhất nhắm mắt lại, chịu đựng ngôn ngữ nhục nhã, mùi tanh trong miệng chậm chạp không tan, cô mới nghĩ đến liền cảm thấy buồn nôn.

Hai ngày sau, trường học muốn tổ chức chương trình học thực tiễn ,chính là kiểu học nhìn được trực tiếp ở thực tế , Liễu Dục không đi theo, mấy ngày này tâm tình cô rất áp lực, rốt cuộc có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Phía trước lão sư mang đội ngũ sinh viên giảng giải phân tích cảnh vật chung quanh , lần này đi phải leo núi , thể lực cô vốn không tốt, phải cố hết sức mới đuổi kịp đội ngũ cuối cùng.

Một giờ sau, rốt cuộc có thể tản ra nghỉ ngơi.

“Các vị bạn học, trên núi khá lớn, không cẩn thận có thể lạc đường , thì có thể ở trạm nghỉ chân chờ, trên núi cách một đoạn đường đều sẽ có một cái trạm nghỉ chân, đợi lâu mà không có người đến tìm mình thì lên nhóm lớp thông báo một tiếng.”

Vệ Duy Nhất cầm vở bút ngồi ở trên tảng đá nghỉ ngơi, híp mắt, phóng tầm mắt nhìn phong cảnh dưới chân núi .

Rộng lớn mênh mông, từng trận gió thu thổi qua, làm tan sương mù ở đỉnh đầu không ít, bàn tay ấn vào tảng đá lạnh lẽo phía dưới thân, trên đỉnh đầu lá cây bị thổi rung động sàn sạt, giờ khắc này không khí phá lệ yên lặng.

Cô hít sâu một hơi, nhắm mắt lại đột nhiên cảm giác thật sự mê mang, không biết là vì sao, cô lại biến thành bộ dạng như bây giờ.

Mồ hôi trên trán bị gió làm khô, đứng dậy tiếp tục hướng trên núi đi lên, kết quả chưa đi được hai bước, không để ý dưới chân vấp phải một hòn đá làm cô khụy gối ngồi xổm.

Đau đớn thình lình xuất hiện , cũng không nghiêm trọng lắm , bất quá lại phải nghỉ ngơi một chút.

Khập khiễng đi đến trạm nghỉ chân không xa, chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát, lại thấy được bên kia có một nam sinh trên trán quấn băng đang ngồi .

Cô trầm mặc dừng lại bước chân, hắn cũng nhìn qua, thấy cô thì sửng sốt một chút, sau đó thì nhìn cô cười.

“Cậu cũng lạc đường?”

“Không có.” cô chậm rãi đi qua đi hỏi, “Sao cậu lại ở chỗ này?”

Đường Duệ khom lưng chống hai chân thở dài, “Tôi tới tham gia học tập a,cậu không biết sao? Hôm nay cũng không phải chỉ có lớp cậu học thực tiễn”

Cô không hỏi nhiều, nhìn trên mặt hắn lại xuất hiện những khối xanh xanh tím tím ,cẳng chân lộ ra cũng có vết thương, cô nhớ rõ lần trước Liễu Dục đánh hắn cũng không có nghiêm trọng như vậy.

“Thương thế của cậu sao lại nặng hơn rồi ?”

Hỏi xong cô liền hối hận, giống như đang xen vào việc của người khác.

Ai ngờ hắn nói, “Liễu Dục tìm người đánh, rất đau, cái trán cũng bị đấm đến đổ máu.”

Vệ Duy Nhất có chút kinh ngạc, nhất thời quên nói chuyện.

Bình luận (0)

Để lại bình luận