Chương 87

“Ừ, có chuyện gì không?”
Quyền Đình hờ hững trả lời một câu, vẻ mặt vô cảm không chút biếu tình.
“Bao nhiêu lâu không gặp, anh vẫn còn giận em sao?” Cô ta chớp mắt, ánh mắt ngân ngấn nước, lộ ra dáng vẻ đáng thương khiến đàn ông rất muốn bảo vệ, đồng thời vươn tay ra muốn chạm vào bàn tay đang đặt trên bàn của Quyền Đình.
Tất nhiên điều này không có tác dụng gì với Quyền Đình, anh hờ hững tránh đi, lạnh lùng nói: “Không có chuyện gì thì mời rời đi.”
Người phụ nữ kia vẫn chưa từ bỏ ý định. Cô ta cắn môi nhìn xung quanh một vòng, lúc này mới phát hiện trên bàn còn một người nữa. Cô ta lập tức quay dang Mộ Lôi chào hỏi: “Hi, xin chào, cô là bạn của Đình à?”
Cảm xúc thay đổi xoành xoạch thế này đúng là khiến người ta phải choáng váng, Mộ Lôi không nói gì, chỉ gật đầu coi như câu trả lời.
“Tôi là mối tình đầu của Đình, tên là Coco, chào cô.”
Coco vươn bàn tay trắng nõn ra, mỗi móng tay đều được đính một viên kim cương tinh xảo, muốn bắt tay cô.
Mối tình đầu?
Mộ Lôi cắn môi, vẻ mặt càng lúc càng bất mãn. Cô nhìn Quyền Đình, thấy anh không thể hiện thái độ gì thì hơi không vui. Cô đang định vươn tay ra bắt lại thì Quyền Đình đã chặn lại.
“Mộ Lôi, không cần để ý đến cô ta.”
Nói xong, anh chuyển hướng sang Coco, vẻ mặt từ không cảm xúc trở thành mất kiên nhẫn: “Tôi nói, mời rời khỏi đây. Đừng quấy rầy tôi và bạn gái ăn cơm, cô nghe không hiểu à?”
…Bạn gái? Là đang nói cô sao?
Coco đứng bên cạnh dường như nghe thấy một câu nói vô cùng đả kích, lập tức chỉ tay về phía Mộ Lôi: “Cô ta? Mắt nhìn người của anh từ khi nào lại kém như vậy? Giờ lại đi thích loại trẻ con miệng còn hôi sữa như thế này à?”
Mộ Lôi hít sâu một hơi, cuối cùng cũng không nhịn được nữa: “Dì này, bạn trai tôi đã nói như vậy mà dì vẫn không hiểu sao? Mời! Dì! Rời! Khỏi! Đây!”
Sắc mặt Coco hết xanh lại trắng, cuối cùng giậm chân một cái, xoay người rời đi.
Mộ Lôi chống lại ánh mắt của Quyền Đình, đột nhiên ý thức được mình vừa nói cái gì.
“Tiên sinh, tôi không cố ý… Xin lỗi…”
Không phải, tại sao cô lại nói dối chứ? Rõ ràng cô đã chuẩn bị nói với anh những lời như thế mà, không phải sao?
“Em… Em…”
“Mộ Lôi.”
Cô ngạc nhiên nhìn Quyền Đình, anh biết cô muốn nói gì sao? Vậy anh lên tiếng ngắt lời cô, có phải là có nghĩa là…
Mộ Lôi nhanh chóng cúi đầu, khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt đầy sự chua xót, sau đó cố gắng gượng cười.
“Mộ Lôi, ngẩng đầu nhìn tôi.”
Không biết Quyền Đình đã tiến đến ngồi bên cạnh cô từ lúc nào. Anh vươn tay nâng mặt cô lên, dịu dàng nhìn cô.
“Chúng ta hẹn hò nhé, được không?”
Mộ Lôi ngạc nhiên nhìn thẳng vào mắt anh, cổ họng như bị bóp chặt lại, không nói được lời nào.
Cô chớp mắt, nước mắt cứ thể lăn xuống gò má, nhưng đã bị anh nhẹ nhàng lau đi.
Quyền Đình khoác tay lên vai cô: “Chúng ta hẹn hò được không?” Mỗi câu mỗi chữ đều vô cùng chăm chú.
Anh dừng lại, bổ sung thêm một câu: “Thực ra tôi đã định nói lời này với em, nhưng lại bị cô ta làm loạn.”
“Lôi Lôi, có được hay không?” Anh ghé sát lại bên tai cô, thì thầm gọi Lôi Lôi, giọng nói như có độc.
“Được.”
Mộ Lôi nín khóc mỉm cười, ôm cổ hôn lên môi anh.
Thiếu nữ chủ động hôn lên môi anh, không có chút kỹ xảo gì cả. Anh vuơn tay giữ chặt lấy cổ cô, khiến nụ hôn càng thêm sâu hơn.
Đến tận khi Mộ Lôi thở hổn hển thì mới giãy dụa rời khỏi nụ hôn này. Cô cọ chóp mũi vào mũi anh: “Vậy thì anh là của em rồi.”
“Ừ, tôi là của em.”
“Vậy anh nói anh thích em đi.”
“Tôi thích em.”
Nhận được câu trả lời mình muốn, Mộ Lôi vui vẻ đến mức muốn hét lên vì phấn khích.
“Có thật không?”
“Thật.”
Cô vui vẻ nghiêng đầu hôn anh một cái nữa.
——
Hướng Dẫn Đề Cử Truyện Nếu Bạn Thích
Khi Nạp Vàng bằng bất kỳ hình thức nào, bạn sẽ được tặng thêm 1 loại tiền tệ là Ánh Kim. Ánh Kim chỉ sử dụng cho 1 mục đích duy nhất đó là đề cử truyện.Bạn có thể kiểm tra số Ánh Kim hiện tại của mình tại Profile
Bước 1: Vào truyện bạn yêu thíchẤn vào nút đề cử truyện theo 1 trong 2 cách như trên hình
Bước 2: Đề CửNhập số lượng Ánh Kim bạn muốn đề cử và ấn vào nút Đề Cử Ngay.

Bình luận

Để lại bình luận