Chương 88

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 88

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Ghen Tuông Ngầm Và Lời Thú Nhận Chân Thành

“Tại sao chỉ có một chút?” Ban đầu anh không muốn để Tô Yểu biết là sợ cô nghĩ nhiều. Anh sẽ xử lý ổn thỏa, Tôn Giai Nhụy cũng không thể gây ra ảnh hưởng gì đến mối quan hệ của họ. Hiện tại nếu cô đã hỏi thì anh cũng không che giấu làm gì, tự nhiên sẽ nói ra toàn bộ. Nhưng nói xong anh lại so đo cô quá rộng lượng, cảm thấy phản ứng của cô không đủ mãnh liệt. Nói trắng ra, anh chính là muốn nhìn Tô Yểu ghen.

“Bởi vì huề nhau rồi.” Nhìn ra suy nghĩ trong lòng anh, Tô Yểu cười nói: “Muốn nhìn em ghen sao?”
Mặt Lương Sở Uyên đỏ lên, bỗng nhiên bắt được trọng điểm, “Cái gì huề nhau?”
“Anh không phải rất để ý chuyện em đi xem mắt Tông Minh sao? Mặc dù anh không nói nhưng đôi mắt anh không lừa được em. Bây giờ chúng ta huề nhau rồi, sau này anh không được lấy chuyện đó làm cớ để giận dỗi với em nữa đâu đấy.”

“Em mới không phải… người keo kiệt… như vậy.” Anh nói rất chậm, Tô Yểu nghe rõ ràng từng chữ. Cô điểm nhẹ lên ấn đường anh, “Khẩu thị tâm phi. Đôi mắt này rõ ràng nói cho em biết, anh chính là cái hũ dấm siêu to khổng lồ.”
Trên mặt Lương Sở Uyên nở nụ cười nhạt, “Cho nên, em có để ý không?”
Tô Yểu cố ý trêu anh: “Anh nói cái nào? Để ý Tôn Giai Nhụy, hay là để ý anh là hũ dấm?”
“…” Lương Sở Uyên bắt lấy cô đặt ngồi lên đùi mình, nghiến răng nghiến lợi, “Tôn!”

“Để ý chứ.” Tô Yểu thẳng thắn thừa nhận, “Nhưng em biết anh sẽ xử lý tốt mà, đúng không?”
Lúc này Lương Sở Uyên mới hài lòng mỉm cười, “Đúng vậy.”
“Vậy anh định xử lý thế nào?”
Anh hôn lên đôi mắt cô, “Cần em phối hợp với anh.”

Tô Yểu xin nghỉ phép về Gia Thành một chuyến. Ngắn ngủi hai ngày, trong văn phòng liền lan truyền thêm một câu chuyện động trời. Hoàng Uyển tự tử.

“Cô ấy không sao chứ?” Tô Yểu không nghĩ ra tại sao Hoàng Uyển lại tự tử. Tính cô ta hiếu thắng như vậy, sẽ không đi con đường cực đoan này.
“Người không sao, đang nằm viện rồi.”
Bên cạnh có người nói chen vào, “Nghe nói cậu hai nhà họ Côn vì con bồ nhí mà đánh cô ấy, cô ấy nhất thời nghĩ quẩn nên mới tự tử.”

Tô Yểu nhất thời không nói nên lời. Cô quay đầu nhìn chỗ ngồi trống của Hoàng Uyển, tâm trạng ngổn ngang trăm mối, cả ngày làm việc đều có chút lơ đãng. Từ trước đến nay cô không giấu được chuyện gì, trong lòng nghĩ gì đều hiện hết lên mặt. Lương Sở Uyên đến đón cô, liếc mắt một cái liền nhận ra, “Sao vậy?”

“Em có đồng nghiệp tự tử.”
“Tự tử?” Hai mắt Lương Sở Uyên nhíu lại, như nghĩ tới chuyện gì đó. Tô Yểu vẫn chìm trong sự rối loạn của chính mình nên không hề nhận ra điều bất thường. “Quan hệ của em và cô ta… rất tốt sao?”

Tô Yểu lắc đầu, “Đồng nghiệp bình thường thôi ạ. Em chỉ là không nghĩ ra tại sao cô ấy lại muốn tự tử. Chẳng qua chỉ là chia tay thôi mà, theo tính cách của cô ấy thì không nên làm ra chuyện này.”
Lương Sở Uyên khẽ thở dài một tiếng gần như không nghe thấy, vẫn quyết định nói sự thật cho cô biết: “Cô ta có thai.”

Tô Yểu sửng sốt hai giây, đồng tử giãn ra, kinh ngạc nhìn anh, “Có thai… Không đúng, sao anh biết?”
Anh lời ít ý nhiều: “Tôn Giai Nhụy là kẻ thứ ba.”

Ngắn ngủi bảy chữ, nhưng lượng thông tin lại lớn đến đáng sợ. Tô Yểu quên cả phản ứng, cô nghi ngờ mình nghe nhầm, lặp lại lời Lương Sở Uyên một lần nữa: “Tôn Giai Nhụy là tiểu tam?”
Lương Sở Uyên gật đầu. Nói đúng hơn, Côn Khiên chỉ là lốp dự phòng của Tôn Giai Nhụy. Thanh danh của Tôn Giai Nhụy trong giới thượng lưu là nửa tốt nửa xấu, tốt với người khác phái, xấu với người cùng phái. Nguyên nhân cũng không khó đoán. Lốp dự phòng thì vô số, trong mắt đàn ông cô ta hoàn hảo không tì vết, xứng đáng là một đóa bạch liên hoa thanh thuần. Muốn nói cô ta thủ đoạn cao siêu thì chưa đến mức đó, mệt cho cái danh hiệu nữ thần của cô ta, ở vị trí cao, nhiều chuyện muốn làm cũng không dễ dàng.

Lấy Quan Ngự làm ví dụ, hai người họ từng có một thời gian yêu đương. Sau khi chia tay, anh ta vẫn bị động làm lốp dự phòng một thời gian dài, trong lòng Quan Ngự cũng không hề có suy nghĩ xấu xa gì, Tôn Giai Nhụy vẫn là ánh trăng sáng trong lòng anh ta như cũ. Bởi vì liên quan đến anh trai mình, ấn tượng của Quan Đình đối với Tôn Giai Nhụy vẫn dừng lại ở mức “con nhà người ta”, không hề tìm hiểu sâu thêm, cho nên đối với chuyện này cũng chỉ biết một hai chứ không biết tất cả.

Bình luận (0)

Để lại bình luận