Chương 88

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 88

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Văn Tuyết Doanh nhìn Tả Thi tinh bằng ánh mắt đau lòng, không nói nên lời, đến bây giờ cô vẫn không tiếp thu được, em gái ngây thơ đáng yêu, đã đã biến thành bộ dáng ghê tởm này, cô cúi gầm mặt xuống chôn đầu lên bàn, như muốn trốn tránh thế giới lên điên loạn vô tình này.

Hoàng Đình cười híp mắt nhìn tất cả mọi chuyện, con mắt hẹp dài liếc qua Tả Thanh Vân, trong mắt thoáng hiện lên một tia giễu cợt nhàn nhạt. Cục trưởng trẻ tuổi nhất cả nước thì thế nào, tao muốn đeo chiếc nón xanh thật lớn lên đầu mày ngay trong chính ngôi nhà hạnh phúc của hai vợ chồng này, không chỉ thế, sau này tao còn muốn để mày nuôi dưỡng, chăm sóc, yêu quý con của tao!

Chỉ như thế, tao mới có thể báo thù! Trong lòng Hoàng Đình đã trở nên bạo ngược kích động, thậm chí còn hưng phấn hơn cả lúc được địt lồn phụ nữ.

Mà ở thành phố Hương Đàm cách nơi này không xa, Nhan Sương vừa mới bị cúp điện thoại, cũng hơi kinh ngạc, lúc nãy còn đòi nói chuyện với mình, bây giờ đã vội vàng trở mặt cúp điện thoại.

Hơn nữa biểu hiện của Tuyết Doanh cũng không giống như là bị cảm mạo, đây chính là người em mình trân quý nhất, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ.

Trong đầu đã hạ quyết tâm, lúc trở về nhất định phải đến nhà cô xem sao.

.

.

.

“ Hành khách xin chú ý, chuyến bay XXX trên máy bay CNAirlines số hiệu XXX Từ thành phố Hương Đàm đến thành phố Lâm An đã chuẩn bị sẵn sàng, xin quý khách mang theo hành lý đến quầy checkin ở cửa số X, chúc quý khách lên đường vui vẻ.”

Nghe được thanh âm này, Nhan Sương cũng không suy nghĩ thêm nữa, kéo hành lý, bắt đầu thủ tục lên máy bay.

Chỉ là một quyết định nhỏ nhặt của người phụ nữ giàu có quyền lực này, lại làm cho cuộc sống của nàng đã rẽ theo một hướng khác.

.

.

.

.

.

Một đêm làm tình vô cùng viên mãn, thời điểm Hoàng Đình bò dậy từ trong mấy cơ thể trắng như tuyết, bầu trời ngoài cửa sổ chỉ có một màu đen kịt, ánh trăng cũng đã lụi tàn, đây chính là bóng tối phía trước bình minh, cũng là là lúc bầu trời u tối nhất.

Hoàng Đình mặc quần áo vào, chải chuốt đầu tóc tóc, chiếc giày da đã có chút ố vàng giẫm ở trên gương mặt trắng muốt như ngọc của Văn Tuyết Doanh nói: “ Chuyện giữa chúng ta chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, sau này còn có nhiều dịp khác để chơi đùa. Quãng đời còn lại, mong em yêu chăm sóc cho anh nhiều hơn!” Nói xong, hắn cũng không để ý đến ánh mắt oán độc của Văn Tuyết Doanh, cười lớn rảo bước rời đi căn biệt thự này.

Rất lâu sau khi hắn rời đi, Văn Tuyết Doanh cùng Văn Tuyết Thanh liếc mắt nhìn nhau, tiếp đó ôm chầm lấy nhau khóc ồ lên, nhục nhã cùng bối rối ở trong lòng hai người không biết nên kể cùng ai, chỉ có thể dùng cách thức mềm yếu nhất thể hiện ra sự đau buồn bi thương của mình.

Tả Thi Tinh cười lạnh một tiếng, dùng chân đá lên người Văn Tuyết Doanh nói: “ Còn không nhanh chóng đi sửa soạn tắm rửa, các người rất muốn chồng mình nhìn thấy cảnh này có đúng không?”

Văn Tuyết Doanh bỗng nhiên giận dữ, giẫy giụa đứng lên, giơ tay lên thật cao, muốn dùng hết sức bình sinh để tát vào mặt Tả Thi Tinh thật nặng nề.

“ Chị thật sự dám đánh sao? Anh tôi mà nhìn thấy dấu vết, nếu tra hỏi thì tôi cũng chỉ có thể nói thật toàn bộ sự việc, khi đó chị cũng đừng trách tôi vô tình.” Tả Thi Tinh trừng mắt đối mặt với Văn Tuyết Doanh, không hề khoan nhượng hay sợ hãi.

Hai con ngươi Văn Tuyết Doanh đỏ ngầu giận dữ, chỉ là cuối cùng thì cô vẫn bất lực buông cánh tay xuống, thế nhưng Tả Thi Tinh lại được thế không nể nang gì tiếp tục nhấc chân lên đá vào bụng của cô, nói: “ Còn ngồi đó làm gì, đồ đĩ điếm!”

“ Mày……” Văn Tuyết Doanh liên tiếp bị tác động vật lý, ngã sóng xoài nằm lên mặt đất, ngón tay run run chỉ vào Tả Thi Tinh uất ức không nói nên lời.

Bình luận

Để lại bình luận