Chương 88

Một tuần sau, theo yêu cầu mạnh mẽ của Quyền Đình, Mộ Lôi chuyển đến sống chung với anh.
Sau khi thống nhất, hai người quyết định giữ nguyên thời gian luyện tập vào thứ bảy, còn những thời gian khác Mộ Lôi có thể tự do di chuyển.
Chỉ là lần này Mộ Lôi không ở trong căn phòng màu hồng lúc trước nữa, mà ở trên tầng ba, phòng ngủ của anh.
Vừa đẩy cửa bước vào, đập vào mắt chính là một cửa sổ bằng kính sát đất được che bằng tấm rèm tối màu. Trong phòng không có nhiều đồ đạc, chỉ có một chiếc giường lớn, một chiếc tivi và hai cánh cửa đóng kín. Mộ Lôi đoán đó là phòng ngủ và phòng tắm. Trong phòng của anh không có bàn ghế, đồ đạc tối giản, còn trống khoảng hai phần ba không gian.
“Trong phòng không có bàn làm việc sao?”
“Không, tôi không thích mang công việc vào phòng ngủ. Bên cạnh có thư phòng, tôi làm việc ở bên đó, nhưng nếu em muốn kê một chiếc bàn làm việc trong này cũng không sao.”
Câu cuối cùng tràn đầy giọng điệu cưng chiều khiến Mộ Lôi vừa xấu hổ vừa hạnh phúc. Cô đỏ mặt, vùi đầu vào ngực anh: “Vâng.”
Quyền Đình đưa cô sang phòng thay đồ để sắp xếp quần áo, nhìn thấy một nửa căn phòng khổng lồ là quần áo của mình, Mộ Lôi cường ngượng ngùng.
“Tôi phát hiện em rất thích mặc váy?”
Quyền Đình duỗi tay ôm lấy cô từ sau lưng, hai tay không an phận vuốt ve bầu ngực mềm mại của cô.
“Vâng.” Cô cười khan một tiếng, muốn thoát khỏi bàn tay anh.
“Ừm, mặc váy là một thói quen tốt.”
Mộ Lôi còn chưa hiểu anh nói thế có nghĩa là gì thì Quyền Đình đã tụt qυầи ɭóŧ của cô xuống, tách hai chân cô ra, côn ŧᏂịŧ to lớn nhanh chóng tiến vào.
“A… Đừng mà…”
Tiểu huyệt chật hẹp bị côn ŧᏂịŧ thô to của anh lấp đầy, cảm giác này khiến da đầu Mộ Lôi tê dại. Cô cảm thấy hơi đau nhức, nhưng chủ yếu vẫn là sảng khoái.
Chờ một chút để cô thích ứng, sau đó Quyền Đình bắt đầu di chuyển, mỗi cú thúc đều chạm tới tận sâu bên trong. Cảm giác vừa đau đớn vừa tê dại khiến Mộ Lôi run cả người.
“A… Sâu quá…”
Mộ Lôi lắc mông muốn chạy trốn, nhưng lại bị Quyền Đình tóm trở lại, anh đánh mạnh lên ngực cô.
“A…”
Tiểu huyệt không khống chế được mà bắt đầu co rút lại, mυ”ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ to lớn bên trong, khiến cho cảm giác chướng bụng càng thêm rõ ràng. Mộ Lôi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khóe mắt đỏ bừng lên.
Quyền Đình xoay người một cái, ôm cô vào lòng, rồi cứ giữ nguyên tư thế đó mà ôm cô vào trong phòng ngủ.
Theo mỗi bước đi của anh, côn ŧᏂịŧ càng đâm sâu vào trong hơn. Còn chưa đi được mấy bước, Mộ Lôi đã bám chặt lấy tay anh, lêи đỉиɦ.
“Ưʍ… Nhẹ… Nhẹ thôi… Chủ nhân…”
“Gọi tên tôi.” Quyền Đình thở hổn hển, giọng nói vô cùng gợi cảm.
“A… Quyền Đình…”
“Sai.”
Dường như muốn trừng phạt cô gọi sai, anh lập tức đẩy mạnh vào bên trong. Mộ Lôi vừa mới lêи đỉиɦ, cả người vô cùng mẫn cảm, làm sao có thể chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này chứ. Cô nắm lấy tay anh, hét chói tai.
“A a! Đình!”
Lúc này Quyền Đình mới hài lòng, động tác cũng chậm lại.
Mộ Lôi thở hổn hển, bầu ngực cũng phập phồng theo từng nhịp thở. Đình cởϊ qυầи áo của cô ra, vươn tay xoa bóp hai quả bóng mềm mại trước ngực.
“Ưʍ… A…”
Cô bị ném lên chiếc giường mềm mại, côn ŧᏂịŧ rời khỏi tiểu huyệt, Mộ Lôi còn chưa kịp cảm thấy trống rỗng thì Quyền Đình đã tiến vào lần thứ hai.
“Ưʍ… Đình…”
Mộ Lôi vươn tay nắm lấy gối, nhìn thấy cô lại sắp đạt tới cao trào, Quyền Đình nhanh chóng tăng tốc hơn. Trước khi cô đạt tới cao trào, anh vươn tay nắm lấy hộŧ ɭε của cô, ra sức vặn một cái.
“A a a!”
Đầu óc Mộ Lôi trống rỗng, cô hét lên ầm ĩ, chất lỏng nóng bỏng từ trong tiểu huyệt không ngừng phun ra ngoài, làm ướt cả một mảng giường.
Quyền Đình bị cô kẹp chặt đến tê cả người, cũng không nhịn được mà bắn vào trong người cô.
“Mộ Lôi.”
Cô thở hổn hển, chưa kịp đáp lại thì Quyền Đình đã bịt chặt lấy môi cô, nắm lấy côn ŧᏂịŧ còn chưa mềm xuống, tiếp tục nhét vào trong tiểu huyệt ấm nóng.
Không biết đã làm bao nhiêu lâu, hai người mới ôm lấy đối phương, cả người chìm vào giấc ngủ.

Bình luận

Để lại bình luận