Chương 89

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 89

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô rất muốn làm tình, muốn bị chịch. Dịch Nhữ nghẹn ngào ôm chặt bắp đùi Hạ Cảnh Chiêu, sợ anh vào rồi sẽ không ra nữa.

Một cú tát giáng vào mặt cô, “Ai cho em nói chuyện?”

Nhưng cho dù có bị đánh, Dịch Nhữ vẫn thể hiện khát vọng của mình, cô nắm lấy bàn tay đeo găng kia, nước mắt giàn giụa, “Cảnh Chiêu, chịch em đi…”

Hạ Cảnh Chiêu lại đánh vài cái, sau đó kéo cô tới bên giường, ra lệnh cho Dịch Nhữ tự an ủi như vừa rồi cho anh xem.

Kết quả là Dịch Nhữ nằm sấp xuống giữa hai chân Hạ Cảnh Chiêu trong cơn xấu hổ, cô mở rộng hai chân khoe ra bộ phận kín đáo, nhét ngón tay vào trong. Sợi xích lạnh lẽo nện lên làn da nóng bỏng.

“Ngậm lấy.”

Dịch Nhữ ngậm phần được bọc da trên sợi xích, cô rên rỉ ư ử vặn vẹo tự sướng trước mặt Hạ Cảnh Chiêu.

Hạ Cảnh Chiêu vẫn không nói gì, sau một lúc lâu, tiếng nói tao nhã không cảm xúc kia vang lên, “Chúng ta quay một bộ phim AV riêng của mình, em thấy sao?”

Màn ảnh phát ra tiếng động, sau đó là tiếng bíp, quá trình ghi hình bắt đầu.

Dịch Nhữ vẫn còn ngậm lấy sợi dây xích kia, cô làm theo mệnh lệnh ngắn gọn của Hạ Cảnh Chiêu, liên tục làm những động tác xấu hổ. Gần như là Hạ Cảnh Chiêu không hề chạm vào cô trong suốt quá trình mà là dùng ngôn ngữ khiến cô khao khát tự chơi đùa thân thể cho đến khi cao trào hết lần này tới lần khác.

Cuối cùng Dịch Nhữ như người bệnh động kinh, toàn thân run rẩy dữ dội, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn ngồi trước mặt Hạ Cảnh Chiêu, tách hai chân lộ ra hoa huyệt sưng đỏ chảy nước đầm đìa.

Hạ Cảnh Chiêu lạnh lùng nói, “Bây giờ nhìn em không khác gì con chó cái hứng tình, em muốn bị chịch lắm hả?”

Mới đầu Dịch Nhữ còn chưa hiểu, sau đó cô gật đầu lia lịa, cô vừa khóc vừa đeo những thứ cô tự ý cởi ra, đeo bờm tai, chủ động tách cúc huyệt, lấy nước dâm trog hoa huyệt bôi trơn để nhét cái đuôi đầy lông vào cúc huyệt.

Không khác những gì anh nói, cô sẽ phải dùng cách khác gắn những thứ cô tự vứt đi lên thân thể mình, Hạ Cảnh Chiêu nói được làm được. Cuối cùng khi Dịch Nhữ tự chơi đùa bản thân tới mức không biết gì nữa, Hạ Cảnh Chiêu mới đè cô ra thảm, chịch vào từ phía sau.

Suốt cả quá trình này, anh luôn đeo găng, quần áo sạch sẽ, chẳng mất bao lâu sau là bắn vào hoa huyệt của Dịch Nhữ. Hạ Cảnh Chiêu làm rất qua loa, không hề tiếp xúc gần gũi gì, như thể cô chỉ là một công cụ để giải tỏa dục vọng mà thôi.

Ngày hôm sau, Hạ Cảnh Chiêu đeo nhẫn cho Dịch Nhữ.

Chỉ cần đeo nhẫn là địa vị hoàn toàn khác hẳn, cô được ôm ấp vuốt ve một cách dịu dàng, đầu ngón tay ấm áp dịu dàng sờ soạng da thịt của cô, âu yếm đôi môi cô, hai thân thể dán sát vào nhau, bọn họ luôn làm thật lâu trong mỗi lần.

Sau khi kết thúc, Hạ Cảnh Chiêu dịu dàng nói nhỏ, “Vất vả cho em rồi.”

Khi bỏ đi, Hạ Cảnh Chiêu lại tháo chiếc nhẫn xuống, người đàn ông lạnh lùng đeo vòng cổ cho cô. Anh không cho cô uống thuốc nhưng Dịch Nhữ đã bắt đầu bước vào trạng thái nghiện tình dục ổn định, thỉnh thoảng ham muốn tình dục của cô sẽ tăng vọt chưa từng có.

Hạ Cảnh Chiêu cầm một chiếc lồng chim hình tròn vào phòng, lồng chim rất hẹp, vừa đủ cho Dịch Nhữ cuộn người ngồi vào trong.

Mỗi khi chứng nghiện tình dục ập đến, Dịch Nhữ luôn cảm thấy cực kỳ khó chịu, cô ngồi trong lồng sắt, cứ cào lên lan can liên hồi, cô rên rỉ gọi Hạ Cảnh Chiêu, hai tay ôm chặt lấy bản thân trong nỗi cô độc.

Chất lỏng sáp nóng từ trên cao rơi xuống nhỏ giọt lên làn da của cô, khiến Dịch Nhữ kêu rên. Lại là không gian hẹp, không còn chỗ tránh né, không thể tránh được.

Bình luận

Để lại bình luận