Chương 89

Tô Mật sao lại không nhớ anh được chứ, dù đã không ít lần quyết tâm phải rời xa anh nhưng có đêm nào là cô không khóc, trái tim đau đớn không thôi. Nghe thấy lời anh nói cô vừa cảm động vừa không vui. Cảm động vì anh vốn là người cao cao tại thượng, tự tôn của anh lớn cỡ nào chứ? mà vẫn vì cô mà nhún nhường. Còn cô không vui vì
“Chú nghĩ người ta chỉ giận dỗi thôi đúng không?” không đâu, có giây phút cô thực sự muốn rời xa anh rồi.
“Bảo bối sau này tôi sẽ không làm chuyện gì khiến em không vui nữa, em buồn, em giận chuyện gì có thể trực tiếp nói với tôi không, đừng để tɾong lòng được chứ?”
Cô gái nhỏ xúc động, tɾong lòng đã thoải mái hơn, ấm ức ôm lấy anh
“Lần sau chú còn làm người ta giận nữa…” Cô còn chưa nói hết câu đã bị anh nuốt hết lời định nói vào bụng.
Tô Mật ôm cổ anh cùng anh hôn nồng nàn, môi lưỡi hai người dây dưa không ngừng, nuốt xuống từng ngụm nước bọt không biết là của ai.
“Ưm…” cô gái bị người đàn ông cao lớn đè lên thân cây, hôn ngấu nghiến như muốn phát tiết toàn bộ nhớ nhung bao ngày qua.
Giữa cánh rừng rậm rập, Tô Mật bị vén váy lên tận eo, quần lót nhỏ rơi xuống gót ͼhân, người đàn ông đang dùng răng nanh gặm cắn khắp cần cổ trắng nõn, bàn tay không ngừng vuốt ve nơi tư mật giữa hai ͼhân thon dài.
“Ah…oh… chú… nhỡ có người đến đây thì sao?”
“Ngoan không có ai đâu, chú cam đoan ”
Hai người đã vài ngày không làm tình, cơ thể nhanh chóng ham muốn khô nóng. Thấy phía dưới cô bé con đã ướt sủng, Trình Nhạc Huy nhanh chóng cắm côn thịt sưng to vào, bắt đầu luật động ra vào.
Tô Mật bị cắm đến cả người tê dại, hai ͼhân nhũn ra, hai tay gắt gao ôm lấy cổ anh.
Trình Nhạc Huy cách lớp áo nắm lấy bầu ngực xoa bóp, dường như cảm thấy không thoải mái, anh đưa tay cởi ra áo ngoài cùng áo lót ren của bé con, thỏa mãn trực tiếp nắm lấy hai bầu ngực sữa nắn bóp thành các hình thù khác nhaụ
Dưới ánh mặt trời chiếu qua từng kẽ lá, dáng người quyến rũ của cô gái lộ ra hoàn toàn, vừa dâm đãng vừa thanh thuần khiến Trình Nhạc Huy nhìn đến hoa cả mắt, phía dưới không ngừng cắm sâu vào ͼhân tâm.
“Ưm chú…aaa.. chậm một chút…chịu không nổi.”
“Em đã bỏ đói tôi bao nhiêu ngày hả? Muốn nhẹ? Nằm mơ ” Người đàn ông độc ác quyết tâm thu hồi cả vốn lẫn lời bao ngày qua.
Vách thịt tɾong hoa huyệt nhanh chóng co rút mãnh liệt, dâm thủy nóng bỏng chảy cuồn cuộn như tè dâm chảy ra, Tô Mật hét lớn cao trào.
Trình Nhạc Huy biết cô bé con cao trào, tiếp tục đưa đẩy hông duy trì khoái cảm lâu hơn cho cô gái nhỏ. Bàn tay to ôm lấy vòng eo mềm mại tăng tốc ra vào khiến Tô Mật rên rỉ ê a không ngừng.
“Chú…nhanh lên… Nhạc Nhạc đang đợi củi về để nướng cá.”
“Thoải mái rồi liền không để ý đến tôi à, tôi còn chưa bắn đâu, kẹp chặt ͼhân lại.”
Cô gái nghe lời anh, sau vài trăm cái đỉnh hông, anh gầm nhẹ bắn hết tinh dich đặc sệt cất trữ bao ngày qua vào bụng cô.
Được thỏa mãn Trình Nhạc Huy mới cẩn thận mặc lại quần áo cho cô bé con, giúp cô nhặt đủ củi khô mang về lều trại.
P/s Còn ngược nữa nha các chị em 🫢 chuẩn bị tâm hồn đẹp đi nhá

Bình luận

Để lại bình luận