Chương 89

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 89

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cuối cùng vẫn là Văn Tuyết Thanh giữ được bàn tay của em gái: “ Được rồi Tuyết Doanh, người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.”

Văn Tuyết Doanh cắn răng, thế nhưng khi cô nhìn đến ông chồng vẫn còn đang mê man trên sàn nhà, lại nhìn khuôn mặt đầy đắng chát của chị gái, trong lòng càng cảm nhận rõ sự đau đớn, nhưng mà như Văn Tuyết Thanh nói, tình cảnh bây giờ không cho phép hai người có quyền ngẩng cao đầu. Cô buông lỏng nắm đấm đã trở nên trắng bệch ra, cúi đầu dùng hết sức kéo Tả Thanh Vân về phía phòng ngủ của hai người.

Sự can đảm lớn nhất trong cuộc đời con người, không phải là chịu sự ức hiếp rồi đứng dậy đấu tranh, mà là vì người mình yêu mà đem tất cả mọi sự ấm ức, đau khổ, hòa với nước mắt nuốt vào bụng.

Hai ngày tới là cuối tuần, mọi người đều nghỉ ngơi thư giãn, chỉ có Văn Tuyết Thanh và Văn Tuyết Doanh cứ nơm nớp lo sợ Hoàng Đình lại tiếp tục đến hành hạ bọn họ, chỉ là bi kịch mà hai người lo lắng cũng không có tái diễn, hắn ta không hề xuất hiện.

Hai người đều thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng sau đó lại càng căng thẳng hơn , bởi vì bọn họ biết tên ác ma Hoàng Đình này, sẽ không bỏ qua bọn họ một cách dễ dàng.

Thứ hai đầu tuần, Văn Tuyết Doanh mang theo tâm tình thấp thỏm đi tới tập đoàn, bởi cô biết hôm nay rất có thể sẽ nhìn thấy tên khốn kiếp kia , cô cứ đi tới đi lui lo trước cửa lớn của trụ sở mấy lần, trong lòng vừa có sự lo lắng lại vừa sợ hãi.

Đúc lúc đang do dự, cô cảm giác đầu vai truyền đến hơi ấm của bàn tay, theo bản năng vung vai lên thật cao muốn hất thứ đang chạm vào người mình ra, đồng thời mặt mũi tỏ ra cảnh giác quay đầu lại nhìn.

Chỉ là đập vào mi mắt của cô, không phải tên ác ma Hoàng Đình như trong dự đoán, mà là một người phụ nữ thành thục khoác trên người bộ âu phục nở nụ cười mỉm, khí chất cực kỳ thanh tú thoát tục, trên mắt còn đeo lên gọng kính màu vàng làm điểm nhấn, để người ta nhìn vào đều dễ dàng nhận ra đây là người có gu thẩm mĩ cực cao.

Lúc này nàng nhìn Văn Tuyết Doanh đầy kinh ngạc, trong mắt cũng lộ ra vẻ hoang mang khó hiểu.

“Chị Nhan, chị trở về lúc nào vậy?” Thế nhưng mà khi Văn Tuyết Doanh nhìn thấy người phụ nữ này đột ngột xuất hiện, lập tức hiện lên vẻ vui mừng, tiến lên ôm chầm lấy nàng.

Nhan Sương nhìn bộ dạng này Văn Tuyết Doanh, trong lòng càng cảm thấy bất an, nhưng mà nàng vẫn nhẹ nhàng vỗ lấy lưng của cô nói:

“ Nhìn em kìa, cứ như đứa trẻ con không bao giờ lớn vậy.” Nhan Sương cũng không hỏi cô rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bởi vì nàng biết nếu đây là chuyện đơn giản, thì Văn Tuyết Doanh cũng đã sớm nói ra rồi, cho nên nàng hạ quyết tâm, nhất định muốn điều tra rõ ràng vấn đề then chốt ở trong đó.

“ Người ta thực sự vẫn còn nhỏ mà.” Văn Tuyết Doanh dùng đầu ủi mấy lần trên cặp vú khổng lồ của Nhan Sương, khiến cho hai bầu vú nẩy liên liên hồi, ngay cả chiếc áo cũng trở nên nhăn nheo.

Nhan Sương trừng mắt oán trách, liền đẩy cô ra vừa sửa sang lại quần áo vừa nói: “ Được rồi, đừng làm trò ngốc nghếch nữa, đi vào bên trong thôi.”

“ Rõ, chị Nhan.” Văn Tuyết Doanh dí dỏm đưa tay chào theo tiêu chuẩn quân đội.

“ Em a!” Nhan Sương cũng nở nụ cười bất đắc dĩ, sánh vai nhau đi vào bên trong trụ sở.

Hai người vừa bước ra khỏi thang máy, liền tách ra mỗi người đi một ngả, tiến vào văn phòng của mình.

Nhan Sương vừa đến văn phòng, khuôn mặt lập tức chìm xuống, cũng giống như tên của nàng, bên trên khuôn mặt xinh đẹp phủ một lớp băng sương, hành động vừa rồi của Văn Tuyết Doanh đã khiến nàng có cách nhìn nhận khác, chuyện này tuyệt đối nghiêm trọng hơn so với nàng nghĩ rất nhiều. Đứa nhóc này nếu không phải là đã bất lực đến mức không còn ai để dựa vào, sao có thể yếu đuối đến mức như vậy, ôm chặt lấy mình như đang cố gắng níu lấy cây cỏ cứu mạng.

Bình luận

Để lại bình luận