Chương 89

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 89

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Thích Kỳ Niên ngây ngẩn cả người, nói “Con làm gì vậy? Lại khóc ư?”
Giọng nói của Minh San rầu rĩ nói “Cha bị thương thành như vậy còn không đi xử lý, rõ ràng chính là muốn con cảm thấy không tốt…”
Nghe ra được lời nói nức nở của cô, Thích Kỳ Niên chậc chậc một tiếng, bất đắc dĩ nói
“Được rồi được rồi, bây giờ cha đi xử lý, con đừng khóc.”
Minh San lập tức ngẩng đầu, đôi mắt đỏ bừng nhìn hắn, nói “Vậy cha đi mau đi.”
Thích Kỳ Niên gãi đầu, phát hiện hiện giờ mình càng ngày càng không thể nhìn cô chảy nước mắt, đúng là tiểu tổ tông của hắn.
Hắn đến phong lấy chăn mỏng đắp lên cho Minh San trước, lại chỉnh lại người mình một lát, sau đó ra cửa gọi người băng bó vết thương.
Minh San thật sự rất mệt, nằm trên sô pha mơ mơ màng màng ngủ mất.
Khi tỉnh dậy thì phát hiện mình được ôm lên giường to mềm mại, chỗ dính nhớp trên người cũng trở nên khô mát, lòng bàn chân truyền tới từng đợt tao ngứa.
Cô vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy cha để trần thân trên, đang dựa vào đuôi giường nghiêm túc liếm láp hai chân cô.
Minh San co rúm lại một chút, muốn rút chân về theo bản năng.
Cô nghĩ mãi không rõ, rốt cuộc là chân có gì mà thích liếm như vậy.
Hơn nữa mẹ đau lòng cô, từ nhỏ không bọc chân cho cô, chân cô to hơn chân tiểu thư khác rất nhiều.
Thấy cô tỉnh, lúc này Thích Kỳ Niên mới buông chân cô ra, ngồi dậy nói với cô “Cách tiệc tối còn mấy tiếng, con có thể ngủ thêm một lát.”
Minh San nắm chặt chăn mỏng trên người, nhìn về phía cánh tay quấn băng gạc của hắn, hỏi
“Miệng vết thương có nghiêm trọng không ạ?”
Thích Kỳ Niên cười khẽ, nói “Chút sức lực đó của con có thể đâm sâu bao nhiêu? Bị thương da thịt mà thôi.”
Lúc này Minh San mới yên lòng.
Thích Kỳ Niên nhìn dáng vẻ đề phòng của cô, cố ý nói “Nếu con không ngủ, chúng ta tiếp tục làm chuyện lúc trước.”
Minh San lập tức sợ tới mức quấn chặt chăn, môi mấp máy nói “Trong đầu cha chỉ nghĩ tới mấy chuyện này sao?”
Cô hỏi như vậy, người đàn ông nghiêm túc nghĩ một lát nói “Thường ngày không nghĩ chuyện này, khi ở bên cạnh con thì đặc biệt nghĩ tới.”
Sau khi nói xong hắn lại lao về phía cô, lúc này Minh San mới phát hiện dưới người cha chỉ quấn chiếc khăn tắm to, lỏng lẻo, giống như sẽ rơi ra bất cứ lúc nào.
“Đừng mà ” Cô sợ tới mức vội vàng nghiêng người tránh hắn, trái tim đập nhanh hơn, vội vàng nói “Không phải là lát nữa cha muốn dẫn con đi tham gia vũ hội sao? Lại làm thêm lần nữa, con không có biện pháp rời giường.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận