Chương 9

Ngôn Khả Khả xấu hổ nhắm hai mắt lại, không để ý đến anh nữa.
“Nhìn vào gương xem, em thật sự dâʍ đãиɠ!”
Tấm gương chỉ có thể soi nửa người trên, trong gương váy dài của Ngôn Khả Khả đã bị vén lên tận trên, áo ngực lỏng lẻo treo ở trên người, có thể thấy rõ có một bàn tay to đang tùy ý vuốt ve trên bầu ngực.
Theo động tác rút cắm của Quân Bạch, sắc mặt của cô đỏ bừng, vẻ mặt mê ly, trông dáng vẻ bị thao đến mức sung sướиɠ.
Mà người đàn ông phía sau còn đang mặc một chiếc áo ngắn tay, nếu không phải thân dưới đang đong đưa thì sẽ chỉ làm người khác cảm thấy anh là một chàng trai anh tuấn, không hề có cảm giác dâʍ đãиɠ chút nào.
Ngôn Khả Khả xấu hổ đến mức đôi mắt đỏ bừng, cảm thấy rất thẹn thùng, cô giãy giụa và nói: “Anh buông ra, tôi là bạn gái của A Dương, anh không thể thao tôi…ưm…a!”
Quân Bạch hung hăng cắm cô vài cái: “Đồ lẳиɠ ɭơ nên bị côn ŧᏂịŧ lớn thao, côn ŧᏂịŧ của Vu Dương có lớn hơn tôi không?”
Ngôn Khả Khả bị anh thao mãnh không còn sức lực để giãy dụa nữa, chỉ có thể mềm nhũn mặc anh thao mà thôi.
“Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên, Ngôn Khả Khả bị dọa đến mức vội vàng che miệng lại, ra hiệu cho Quân Bạch đừng thao nữa, nhưng người đàn ông phía sau vẫn không ngừng thao cô.
“Ai ở trong vậy? Sắp xong chưa đấy?” Vu Dương kêu lên, cửa đã bị khóa trái, anh ta không vào được, chỉ có thể nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.
“Là tôi!” Quân Bạch vừa thao huyệt vừa đáp lại anh ta: “Tôi đau bụng, cậu đến nhà vệ sinh ở lầu một đi!”
“Khả Khả đâu rồi?” Vu Dương ở ngoài cửa tò mò hỏi.
Ngôn Khả Khả che miệng, gục ở trên bệ rửa mặt thừa nhận sự va chạm đằng sau, không dám nói lời nào.
Quân Bạch tàn nhẫn cắm sâu vào trong cô vài lần mới thong thả ung dung trả lời: “Cô ấy nói đói bụng nên đã ra ngoài mua bữa sáng rồi.”
“Ồ, vậy tôi đến lầu một nhé, thuận tiện đón Khả Khả lên đây.”
Vu Dương thay quần áo xong thì đi ra ngoài, âm thanh đóng cửa vừa vang lên, Quân Bạch bắt đầu dùng hai tay nắm eo cô và thao thật mạnh, tiếng rêи ɾỉ quyến rũ của Ngôn Khả Khả cũng dần dần vang lên.
“Lẳиɠ ɭơ, lúc Vu Dương ở bên ngoài, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của em kẹp thật là chặt!” Quân Bạch cười nói dâʍ đãиɠ: “Bộ em thích bị người đàn ông khác thao mình trước mặt bạn trai như vậy sao?”
Ngôn Khả Khả hu hu lắc đầu: “Không có…ưm…”
Quân Bạch đánh vào cặp một trắng nõn của cô một cái: “Không có thì chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy làm gì?”
Ngôn Khả Khả đỏ mặt không chịu trả lời anh.
Quân Bạch thao Ngôn Khả Khả hơn mười mấy phút, ước chừng Vu Dương sắp lên đến đây mới cắm vào cô thật mạnh, bắn một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho cô.
“Bắn hết cho em, đúc cho da^ʍ huyệt của em ăn no!”
Sau khi xong chuyện, Quân Bạch thưởng thức vẻ quyến rũ sau khi bị thao của Ngôn Khả Khả rồi mới ôm cô cùng tắm rửa.
Toàn thân cô đều bủn rủn, chỉ có thể rúc vào trong lòng anh và mặc anh tắm rửa cho mình, trong quá trình cọ rửa, đương nhiên cô không thoát khỏi cảnh bị Quân Bạch ăn không ít đậu hũ.
Quân Bạch ôm cô đến trên giường, hai người ăn mặc ngay ngắn, một lúc sau, Vu Dương mới trở về.
Vu Dương thấy cô ở đây thì ngạc nhiên: “Khả Khả, em lên từ bao giờ thế? Anh đợi em ở dưới lầu suốt mười phút mà vẫn không thấy em.”
Ngôn Khả Khả đỏ mặt không biết nên trả lời thế nào: “Em…”
“Cậu vừa đi xuống lầu không lâu thì cô ấy đã lên rồi, nên hai người không gặp nhau.” Quân Bạch trả lời giúp cô.
“Ồ”, anh ta vừa đi vào nhà vệ sinh ở lầu một thì Khả Khả đã quay trở lại, Vu Dương nhìn vào hai bàn tay trống trơn của cô: “Chẳng phải nói em đi mua đồ ăn sáng sao?”
“…không thấy gì muốn ăn cả.” Ngôn Khả Khả nhỏ tiếng đáp lại.
Vu Dương mỉm cười: “Không sao, chúng ta cùng nhau đi tìm đồ ăn đi!”

Bình luận

Để lại bình luận