Chương 9

Edit : Hannah
Anh đem Bạch Diệp trở mình, giơ tay liền bạch bạch bạch chụp đánh lên mông thịt của cậu, đánh mông thịt cuộn sóng đều động , ửng đỏ mĩ sắc, , kẽ mông phân bố dâʍ ŧᏂủy̠ chậm rãi chảy ra, giống như đang nói “Mau tới thao ta! Ta chuẩn bị tốt! Hung hăng mà thao ta!”
Bạch Diệp mơ mơ màng màng bị đau đớn đánh thức “A…… Đau…… Ô ô…… Tiên sinh…… Ninh ca…… Cứu ta…… Ngô, mông đau quá……” Cậu tính toán ngồi dậy , lại bị Thu Ngăn ghen ghét dữ dội kéo lấy mắt cá chân kéo đến trước người, hung hăng mà thao vào hậu huyệt !
“A!! Thật lớn! Thật trướng!…… Tiểu Bạch phải bị căng hỏng rồi…… Ô ô…… Oa……” Bạch Diệp không nhịn được bò về phía trước , lại bị côn ŧɦịŧ lớn cấp đỉnh tại chỗ, eo nhỏ cũng bị bóp chặt, nổi lên dấu vết xanh tím , nước mắt tẩm ướt miếng vải đen, “Tướng công, tiên sinh, Ninh lớn ca…… Cứu ta…… Tiểu Bạch phải bị người xấu lộng hỏng rồi, ngô, a…… Quá nhanh…… Tiểu Bạch chịu không nổi…… A……”
Nghe thấy Bạch Diệp hướng nam nhân khác xin giúp đỡ, Thu Ngăn thao lộng đến càng dùng sức, cái gì ôn nhu, cái gì phong độ, gặp quỷ đi thôi! Anh muốn đem này tiểu thao hía này thao chết trên giường!
thu ngăn đem đôi tay tiểu Bạch gấp ở sau người, một bàn tay nắm lấy, một tay khác kéo lấy đầu tóc cậu, làm cậu ngẩng đầu lên, tiến lên lấp kín cái miệng nhỏ ngọt ngào phun ra tên nam nhân khác , nảy sinh ác độc hút liếʍ cắn, câu xả đầu lưỡi, cưỡng bách cậu cùng chính mình trao đổi hôm môi.
“Ngô…… Ân ~ ngô……” Bạch Diệp trần trụi thân thể bị bắt quỳ gối trên giường , đôi tay bị trói, tóc bị kéo lấy, chỉ có mông thịt cùng tiểu huyệt chống đỡ thân thể, phía sau nam nhân giống cưỡi ngựa hung hăng va chạm, phát ra thanh âm bạch bạch vang dội , làm người nghe mặt đỏ tai hồng.
Cuối cùng, phía sau Thu Ngăn hôn đủ rồi, buông lỏng đầu tóc cùng hai tay cậu ra, tiểu Bạch nháy mắt vô lực bò ngã trên giường, khuôn mặt nhỏ bởi vì bị đỉnh lộng, ở trong chăn một trước một sau cọ xát, cậu mặt quá non, cho dù là chăn tơ lụa , tiểu mặt nộn như cũ bị ma đỏ một mảnh.
Bạch Diệp cảm nhận được đau đớn, nỗ lực ngồi dậy, lung tung múa may tay bắt được cột giường, lập tức liền muốn chạy đi phía sau thao lộng thực đáng sợ .
Nhưng Thu Ngăn như thế nào sẽ bỏ cho qua cậu, anh bóp chặt cổ cậu, kéo lấy eo nhỏ, đem cậu hướng áp lên trên giường, kéo cậu vào trong lòng ngồi xuống.
“A!” Bạch Diệp hét lên một tiếng, cậu ngồi xuống ở vôn thịt thô to của anh , đem côn ŧɦịŧ đâm vào một chiều sâu đáng sợ “Quá sâu…… Bụng……bụng tiểu Bạch …… Phải bị người xấu đâm thủng……”
“Tiểu huyệt thật ma…… thật ngứa…… Ngô…… Không thoải mái……” Bạch Diệp ôm lấy cột giường, vặn vẹo tiểu eo nhỏ, ủy khuất lẩm bẩm.
Thu Ngăn bị vặn thoải mái không thôi, nghe thấy cậu nói ngứa, anh cười xấu xa một tiếng, đem eo nhỏ gắt gao mà cố định nơi cánh tay chi gian “Không sợ, ca ca này liền cho ngươi ngăn ngứa” nói xong, liền nhanh chóng đĩnh động côn ŧɦịŧ, đem cậu thao đến thất điên bát đảo, rêи ɾỉ không ngừng, dục tiên dục tử.
“A! Quá nhanh…… Ngô…… Thật thoải mái…… A…… Không ngứa, tiểu Bạch, thật thoải mái a…… Ngô, thật nhanh…… Thật lớn……”
Bạch Diệp lời nói kíƈɦ ŧɦíƈɦ bị Thu Ngăn thao cả đêm , trên giường, trước cửa sổ , trên mặt bàn, tất cả đều bị hai người điên cuồng lưu lại dâʍ ɖịƈɦ.
Trước khi hôn mê , Bạch Diệp chỉ kịp cảm thán một câu —— mẹ nó! Thu Ngăn không phải vai chính thụ sao! Vì sao côn ŧᏂịŧ có thể thô to như vậy!!!
Mặt trời lên cao, Bạch Diệp từ từ mở mắt, sau đó đập vào mắt là một gương mặt mỹ nhân tươi cười.
!!!!!
“Thu Ngăn! Ngươi ngươi ngươi…… Ngươi như thế nào lại ở trên giường của ta !” Bạch Diệp bị hù chết, vì cái gì vai chính thụ không chịu theo kịch bản , không phải nên ăn xong liền chạy sao? Anh ta vì cái gì còn ở đây!
“Bởi vì bảo bối quá mê người, tối hôm qua hút đến ta quá mất hồn, ta thật sự là luyến tiếc đi a” Thu Ngăn cười ôm tiểu Bạch, thấy cậu hai mắt mở to, nhịn không được liền lại đến hôn hôn, vươn đầu lưỡi ở cái miệng nhỏ tàn sát bừa bãi.
“Ngô……” Bạch Diệp đưa tay cản, muốn cho anh buông ra , lại chỉ đổi lấy hôn môi càng sâu càng kịch liệt .
Cuối cùng khi buông ra , Bạch Diệp đã hai mắt mê ly, thở hồng hộc, đầy mặt rặng mây đỏ.
Thu ngăn ẩn nhẫn lại hôn một cái lên môi “Bảo bối, ta yêu ngươi, ta sẽ không so ngươi cùng Phương Đông tiên sinh và Ninh lớn ca ân ái , ta có thể cho ngươi khắp thiên hạ tôn quý nhất phượng vị, ngươi cũng phải yêu ta mới được a, bằng không ta không biết sẽ làm ra chuyện gì…… Được không, tiểu Bạch, bảo bối, yêu ta đi, ngươi yêu ta đi……”
Nhìn nam nhân trước mắt tràn ngập tình yêu, Bạch Diệp như là bị mê hoặc gật gật đầu “Hảo……”
Thấy cậu đáp ứng rồi, Thu Ngăn cao hứng không thôi, ôm lấy cậu hôn thật mạnh một cái “Đáp ứng rồi liền không được đổi ý a.” Anh cũng sẽ không cho phép cậu hối hận…… Thu Ngăn hung ác nham hiểm cười, phi thân từ cửa sổ rời đi.
Bạch Diệp ở trên giường nửa ngày mới phản ứng lại , trời ạ…… Này thật là vai chính thụ sao…… Đây là vai ác đi!!Nụ cười cũng thật là đáng sợ a!!!
Tính, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, đi trước ăn cơm đi.

Bình luận

Để lại bình luận