Chương 9

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 9

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sau vụ theo dõi thất bại, Trương Lệ có vẻ buồn bực, chiến tranh lạnh với Lý Thước mấy ngày. Lý Thước cũng không thấy đến tìm, càng làm Trương Lệ lo lắng anh ta đã bị phú bà kia “bao nuôi” mất rồi.
Xuân Vũ thì lại thấy nhẹ nhõm. Cô hy vọng họ chia tay quách đi cho xong, để cô không phải khó xử nữa. Chính vì tâm lý chủ quan đó, nên cái khóa cửa phòng ngủ bị hỏng mấy hôm nay cô cũng lười gọi thợ sửa, cứ để tạm vậy.
Một đêm nọ, khoảng 11 giờ khuya, khi Xuân Vũ vừa tắm xong, đang chuẩn bị đi ngủ thì chuông cửa reo inh ỏi.
“Xuân Vũ ơi! Mở cửa cho mình với! Nhanh lên!” Giọng Trương Lệ gấp gáp vọng vào.
Xuân Vũ vội vàng chạy ra mở cửa. Vừa hé cửa, một mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mặt khiến cô choáng váng.
“Á!”
Một thân hình to lớn, nặng trịch đổ ập vào người cô. Xuân Vũ lảo đảo, cố gắng dùng hết sức bình sinh để đỡ lấy. Hơi thở nóng hổi, mùi nam tính quen thuộc phả vào cổ cô, khiến tim cô thắt lại. Là Lý Thước!
“Xin lỗi, xin lỗi cậu. Anh ấy say quá, mình đỡ không nổi.” Trương Lệ từ phía sau hổn hển nói, mặt mũi bơ phờ.
Xuân Vũ và Trương Lệ chật vật lắm mới dìu được Lý Thước vào phòng của Trương Lệ, đặt anh ta nằm xuống giường. Lý Thước say mềm người, miệng lẩm bẩm những điều vô nghĩa.
“Cảm ơn cậu nhé. Cậu đi ngủ trước đi.” Trương Lệ nói, rồi đóng cửa phòng lại.
Xuân Vũ trở về phòng mình, trong lòng dấy lên một nỗi bất an. Cô định lấy ghế chặn cửa như mọi khi, nhưng nhìn cái ghế nhựa mỏng manh, lại nghĩ chắc Lý Thước say thế kia thì làm ăn được gì, vả lại Trương Lệ đang ở đó, chắc không sao đâu. Cô chỉ khép hờ cửa rồi lên giường nằm.
Nửa đêm, cơn buồn tiểu đánh thức Xuân Vũ dậy. Cô uể oải bước ra khỏi phòng, đi về phía nhà vệ sinh. Khi đi ngang qua phòng khách, cô giật mình khi thấy có bóng người đang nằm trên ghế sofa.
Là Lý Thước. Anh ta không ngủ trong phòng Trương Lệ mà lại ra đây nằm?
Trong bóng tối, cô không nhìn rõ mặt anh ta, chỉ nghe tiếng thở đều đều. Xuân Vũ rón rén đi qua, vào nhà vệ sinh giải quyết nỗi buồn. Khi trở ra, cô định chạy nhanh về phòng khóa trái cửa lại cho an toàn.
Nhưng vừa bước đến cửa phòng, một bàn tay to lớn từ trong bóng tối bất ngờ vươn ra, tóm chặt lấy cổ tay cô, lôi mạnh.
“Á… Cứu…”
Xuân Vũ chưa kịp hét lên thì đã bị một cơ thể to lớn ép chặt vào tường. Cánh cửa phòng ngủ bị đóng sầm lại. Một bàn tay rắn chắc bịt chặt miệng cô, chặn đứng mọi âm thanh.
“Suỵt… Im lặng nào vợ yêu…” Giọng nói khàn khàn, đầy mùi nguy hiểm vang lên bên tai cô.
Lý Thước! Anh ta không say, hoặc ít nhất là không say đến mức bất tỉnh nhân sự. Đôi mắt anh ta trong bóng tối sáng quắc như mắt sói, nhìn chằm chằm vào cô đầy dục vọng.
Anh ta cúi xuống, hôn ngấu nghiến lên môi cô, nụ hôn mang theo sự trừng phạt và chiếm hữu. Lưỡi anh ta thô bạo tách mở hàm răng cô, luồn lách vào trong, cuốn lấy lưỡi cô mà dây dưa, mút mát đến tê dại.
“Ưm… ưm…” Xuân Vũ giãy giụa, đẩy anh ta ra nhưng vô ích. Cơ thể cô bị anh ta ghim chặt vào tường, hai tay bị giữ chặt trên đỉnh đầu.
Bàn tay rảnh rỗi của anh ta bắt đầu sờ soạng khắp người cô. Lớp váy ngủ mỏng manh nhanh chóng bị vén lên cao. Bàn tay thô ráp luồn vào trong, chạm trực tiếp vào làn da mịn màng, mát rượi. Anh ta bóp mạnh bầu ngực căng tròn của cô, ngón tay cái day day, vân vê đầu nhũ hoa khiến nó cương cứng lên.
“Ư… đừng…” Xuân Vũ rên rỉ, cơ thể bắt đầu phản ứng lại với những kích thích thô bạo nhưng điêu luyện của anh ta.
“Hửm? Muốn rồi sao? Nhạy cảm thế?” Lý Thước cười khẩy, buông môi cô ra, di chuyển xuống cổ, cắn mút tạo thành những dấu hôn đỏ chót.
Bàn tay anh ta tiếp tục trượt xuống dưới, luồn vào trong quần lót. Ngón tay thô to, chai sạn chạm vào nơi tư mật đang run rẩy của cô.
“Ướt rồi này…” Anh ta thì thầm, giọng nói đầy vẻ đắc ý. Ngón tay anh ta quệt lấy chút dịch nhờn, rồi bất ngờ thọc sâu vào bên trong.
“A!” Xuân Vũ cong người lên, cảm giác bị xâm nhập đột ngột khiến cô vừa đau vừa tê dại.
“Không… tôi là Xuân Vũ… không phải Trương Lệ…” Cô cố gắng giải thích trong hơi thở gấp gáp.
Nhưng Lý Thước bịt tai như không nghe thấy. Anh ta tiếp tục dùng ngón tay khuấy đảo bên trong cô, ra vào nhịp nhàng, khiến cô nhũn cả chân. “Đúng rồi… Em là dâm phụ… Kêu đi, kêu anh chịch em đi…”
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận