Chương 9

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 9

Buổi chiều cô đến công ty dạo qua một vòng, giống như âm hồn mà xuất hiện, trước khi đi về còn bị Kim Khải Lập ca cẩm một hồi, nhắc nhở cô, nếu không có tâm trạng làm việc thì về nhà mà nghỉ, không nên đến công ty mà ảnh hưởng tinh thần mọi người.

Tại sao có thể như vậy? Không phải đã hạ quyết tâm cùng Hách Thừa Hôn vạch rõ ranh giới sao? Hôm nay mong ước đã thành, hơn nữa với tính cách kiêu ngạo của hắn, chắc chắn sẽ không đến quấy rầy cô nữa. Đáng lẽ cô nên thở phào nhẹ nhõm mới phải, nhưng tại sao, từ sau khi hắn bỏ đi, lòng cô giống như bị chọc thủng một lỗ, vô cùng trống trải, lạnh lẽo, cả ngày vật vờ như cái xác không hồn.

Là hắn trước khi rời đi nói như vậy với cô, khiến cho cô … khốn khổ đi?

Hóa ra hắn đã từng quan tâm đến cô. Vậy tại sao hắn lại muốn theo đuổi Thịnh Phong Vị? Cô bị hắn làm cho hồ đồ rồi.

Đang ngồi ngẩn người trong xe, đài phát thanh đột nhiên vang lên tiếng nhạc mở màn mục tin tức, cô lấy lại tinh thần. Trời đất! 8h rồi! Cô đến muốn mất, hôm nay cô có cuộc hẹn quan trọng với một người.

Không nên nghĩ đến mấy chuyện ảo não này, nghĩ việc vui vẻ đi!

Ngày hôm qua chị Lư đã đem Đại Tiểu Tinh Tinh trở về, chỉ là để phòng ngừa, hai đứa trẻ sẽ tạm thời ở tại nhà cô ta. Nghĩ đến hai đứa con bảo bối, cô lại nhấn chân ga, 20 phút sau đã đến nơi.

Vào quán bar, cô vừa đi đến chỗ ngồi vừa nhìn, người hẹn còn chưa đến, vì vậy cô đi đến bàn ngồi xuống chờ.

Bồi bàn đem nước uống đến, cô liền trút một hơi nước chanh lạnh ngắt vào cổ họng, sau đó lười biếng dựa người vào sô pha. “Chị Lư sao còn chưa tới nhỉ?”, cô thì thào tự hỏi.

“Dáng vẻ cô hình như không được tốt lắm”. Có người từ trên cao ngó xuống đánh giá cô.

“Ô!”, người đến rồi, Trầm Thù Sắc lập tức ngồi thẳng dậy, “Chị Lư, chị tới rồi!”

Lư Hòa Thiến là một quý cô tuổi ngoài 30, vô cùng xinh đẹp diễm lệ, vốn là người đại diện của Sở Hành, sau vì lí do cá nhân nên thôi việc. Cô cùng Trầm Thù Sắc tình cảm rất thân thiết, biết cô đến nước Mỹ, Trầm Thù Sắc cũng đi theo qua bên đó.

Cô đến ngồi vị trí đối diện Trầm Thù Sắc, “Ha, cô gần đây có vẻ rất nổi tiếng a”. Cô mới xuống máy bay tối hôm qua, về nhà đã đọc được một ít báo chí.

Cô nàng này, có lẽ sợ cô lo lắng, nên mỗi lần gọi điện thoại tán gấu, chuyện lớn như vậy cũng không cho cô biết.

“Loại nổi tiếng này em không cần”. Trầm Thù Sắc chép miệng, “Đại Tiểu Tinh Tinh đâu?”

“Đang ở nhà tôi. Tiểu Tinh Tinh cứ quấn quít cha mẹ tôi, làm hai cụ sung sướng mà cười tươi rói, ngay cả ông nội tôi vốn tính bảo thủ cũng không tha”.

Thật đúng là tiểu quỷ! “Vậy còn đứa kia thì sao?”. Đại Tinh Tinh là một đứa bé siêu cấp đáng yêu, nhưng với khí chất cao ngạo vốn có, sau này nếu có lớn lên, nhất định sẽ là một nam nhân điềm đạm, lạnh lùng khiến vạn người mê, thật giống với cha của nó …. Ai, thế nào lại nhớ đến hắn vậy?

Tuy chỉ là một đứa trẻ con, nhưng như vậy cũng có chút kinh khủng, thật khiến mọi người “kính nể”.

“Lần trước nó cùng với con trai của anh tôi cùng chơi xếp hình trên máy Game Boy, thằng bé đó chỉ số thông minh không giống người thường, động tác phản xạ nhanh đến mức giống như không cần suy nghĩ, mọi người đều cảm thấy không thể tin được, vì thế lại càng “kính nể” thằng bé.

Trầm Thù Sắc không nhịn được bật cười, “Chịu không nổi tiểu quỷ này!”

Bồi bàn đưa rượu đến trước mặt Trầm Thù Sắc, Lư Hòa Thiến cũng gọi một ly giống như vậy. “Thù Sắc, chuyện của cô với chồng trước rốt cuộc thế nào?”

“Cái gì mà thế nào? Mấy thứ viết trên báo chỉ là đồn đại, sự thực không phải như thế”. Cô uống một ngụm rượu.

Sự thực không phải là hôm đó cô cùng Hách Thừa Hôn đơn giản chỉ là đi băng bó cái chân bị thương của cô sao? Lư Hòa Thiến hỏi dò: “Mặc kệ báo chí viết không đúng sự thật, cô vẫn còn thích hắn phải không?”

Bình luận

Để lại bình luận