Chương 9

Theo động tác bò, vú trước ngực cũng bị cọ xát, hình dáng so với lần trước rõ ràng là to hơn không ít, quầng vú hồng cũng lớn hơn một vòng, run đến mức làm Minh Vân Tiếu miệng lưỡi khô nóng.

Gian nan mà bắt lại người trên giường, Tống Tu Trần rốt cuộc tinh quan mở rộng, tiết vào sâu trong mật huyệt mê người kia.

Mẫu hoàng mệt mỏi cực độ bị bỏ qua như đồ bỏ đi, té xỉu ở dưới lòng sàng.

Hai vú đẫy đà không ngừng bị cánh tay bóp lấy vẫn tạo thành khe rãnh, giữa bắp đùi tràn ra dịch đục của Thiên Càn.

Đợi Tống Tu Trần rời đi, Minh Vân Tiếu lập tức trèo từ cửa sổ vào, ôm mẫu hoàng hôn mê nằm trên mặt đất vào lòng.

Hỉ Nhi lòng nóng như lửa mà đi vào điện, muốn hầu hạ bệ hạ tắm gội, thế nhưng lại nhìn thấy Công chúa – người không nên xuất hiện ở đây – đang ôm bệ hạ đầy dấu vết tình dục trên người, mắt công chúa lạnh băng u ám.

Nàng khiếp sợ vạn phần, vội vàng quỳ sụp xuống, lại bị Minh Vân Tiếu thấp giọng đánh gãy:

“Chớ có đánh thức mẫu hoàng”

Công chúa điện hạ hai tay bế bệ hạ nằm nghiêng lên, hướng về phía ao tắm mà đi tới:

“Lui ra ngoài!”

Hỉ Nhi sợ hãi không thôi, lại cũng không dám trái lệnh, đành phải lui ra đứng ở ngoài điện.

Minh Vân Tiếu cởi quần áo của mình ra, đặt mẫu hoàng trần trụi vào ao nước ấm áp.

Nước trong bể tắm chính là nước từ sau núi truyền đến, nhiệt độ nước dễ chịu, giúp giảm bớt mệt nhọc.

Mẫu hoàng đang hôn mê trong ngực đang cuộn tròn thân thể trong ao nước.

Đỡ mẫu hoàng đang ỷ lại nằm bên cạnh ao, Minh Vân Tiếu đưa tay vào trong nước, tách ra cặp chân thon dài vô lực, gác lên đầu vai.

Đẩy ra hai cánh hoa môi sưng đỏ, nàng đưa hai ngón tay vào thâm nhập cửa động.

Đợi cho tinh dịch chảy ra phần lớn, nàng lại cong nhẹ ngón tay móc ra tinh dịch còn sót lại.

Lỗ thịt đỏ tươi mềm mại giữa cánh thịt môi, sợi chỉ mỏng cùng dịch trắng trôi theo dòng nước, kích thích lý trí của Minh Vân Tiếu.

Cảm giác bên trong đã tương đối sạch sẽ, nàng nâng hai chân mẫu hoàng, bế cơ thể chồng chất vệt đỏ ra khỏi mặt nước.

Cơ thể Thiên Càn dẻo dai khỏe mạnh nằm trên cơ thể yếu ớt vô pháp khép lại chân kia, Công chúa chậm rãi nhắm mắt, ngậm lấy đóa hoa diễm lệ.

“Ô……..A ha…….”

Thân thể mẫu hoàng vô thức khẽ run, phát ra tiếng thở dốc dâm mỹ.

Minh Vân Tiếu tự ngược chính mình làm ngơ dục vọng đang trướng đau ở dưới háng.

Nàng ôn nhu mà lại hữu lực liếm láp huyệt động, khi thì tinh tế mút vào thịt môi, khi thì vươn đầu lưỡi chọc vào tâm lỗ.

Cảm giác được tiếng thở dốc của mẫu hoàng càng thêm dồn dập, lỗ hoa tiết ra một ít mật dịch, cặp đùi non mịn trên vai nàng cũng không tự giác mà nâng lên cọ xát lỗ tai nàng, Minh Vân Tiếu chuyên tâm mà gặm cắn liếm mút viên âm đế nho nhỏ.

“A, a a……..Ô a……..”

Rất nhanh, đầu liền bị đùi kẹp chặt, eo mềm liền cong lên, huyệt trào ra một cỗ mật nước, thấm ướt cằm Minh Vân Tiếu.

Bình luận

Để lại bình luận